Chương 3: Thiên Pháp Phong

Sau thời gian một chung trà, Thanh Phong hạc xuất hiện trên một ngọn núi cao mấy trăm trượng, trên tấm bia đá màu xanh có khắc ba chữ vàng to "Thiên Pháp Phong”, đây là nơi đệ tử Càn Dương Tông tu luyện thuật pháp cùng luận bàn. Quảng trường Thanh Thạch trên đỉnh Thiên Pháp Phong có một tấm bảng vàng son lộng lẫy có ba chữ "Thiên Pháp điện". Bên ngoài Thiên Pháp điện có hơn năm mươi lôi đài đá xanh, vài tu sĩ Luyện Khí đang đấu pháp luận bàn. Thiếu nữ váy đỏ vừa bấm pháp quyết, Thanh Phong hạc đã xoay vòng đáp trước cửa Thiên Pháp điện. Thiếu nữ váy đỏ thu hồi Thanh Phong hạc, cùng Lý Dương đi vào. Đại điện rộng rãi sáng tỏ, năm tu sĩ Luyện Khí đứng sau bàn nói chuyện phiếm, hai bên trái phải đều có một hành lang đá xanh. Một thanh niên áo xanh chừng hai mươi tuổi bước nhanh đến trước mặt thiếu nữ váy đỏ đưa một tấm lệnh bài hình tròn màu xanh cho nàng. Thanh niên áo xanh nịnh nọt nói: "Chu sư tỷ lại tới tu luyện pháp thuật sao, thật sự là chăm chỉ, phòng thuật pháp số chín vẫn giữ cho sư tỷ đấy!" Thiếu nữ váy đỏ gật gật đầu, tiếp nhận lệnh bài đi về hướng hành lang bên trái, Lý Dương vội vàng đuổi theo. "Chu sư tỷ tuổi còn trẻ mà đã có tu vi Luyện Khí bảy tầng, còn tu luyện thuật pháp chăm chỉ như vậy, không hổ là hậu nhân của Chu sư thúc." "Hổ phụ không sinh khuyển nữ, còn cần phải nói sao?" "Đúng đấy, sau này Chu sư tỷ vào Trúc Cơ kỳ cũng không kỳ quái, có điều vị sư đệ kia hơi lạ mặt." "Có lẽ là Chu sư tỷ tìm đến để bồi luyện thuật pháp, nếu vào Càn Dương tháp thì cần tốn thiện công, nên tìm một cùng tên bồi luyện càng có lời, ta cũng quên đây là người thứ mấy rồi." " Từ sư huynh Luyện Khí bảy tầng cũng không phải là đối thủ của Chu sư tỷ, vị sư huynh này chỉ là Luyện Khí tầng năm, thế mà cũng dám bồi luyện, thật sự cho rằng linh thạch dễ ăn vậy sao." "Biểu đệ ta là Luyện Khí tầng sáu mà cũng không dám nhận nhiệm vụ này, vị sư huynh kia muốn kiếm linh thạch đến điên rồi chăng!" Năm tu sĩ Luyện Khí nói chuyện phiếm, nói gần nói xa, căn bản không coi trọng Lý Dương. Lý Dương cùng thiếu nữ váy đỏ còn chưa đi xa nên nghe được rất rõ. Cùng nhau đi tới, bọn hắn thấy không ít thạch thất đóng chặt cửa, trên mỗi cánh cửa đều có khắc số, còn có một lỗ khảm hình tròn. Cũng không lâu lắm, thiếu nữ váy đỏ đã đến cổng thạch thất số chín, đặt lệnh bài hình tròn vào lỗ khảm, rót pháp lực. Lệnh bài tỏa ra một đạo thanh quang, đại môn tự động mở ra, một gian thạch thất hơn trăm trượng lớn đập vào mi mắt. Trước thạch thất có một bia đá xanh cao khoảng một trượng, trên đó có một ít vết cắt, còn có vết hỏa thiêu. Thiếu nữ váy đỏ cùng Lý Dương đi vào, đại môn tự động đóng lại. "Ta sẽ không dùng pháp khí, ngươi có thể sử dụng pháp khí hộ thân, có thể tránh né cùng đánh trả, chống đỡ hai mươi tức ta sẽ cho ngươi bồi luyện." Thiếu nữ váy đỏ nói. "Chu sư tỷ xin chỉ giáo." Thân hình Lý Dương thoắt một cái đã xuất hiện ngoài vài chục trượng, một màn nước màu lam dày đặc hiện mà ra. Thuấn Phát pháp thuật! "Ngự Phong Thuật! Huyền Thủy Tráo!' Thiếu nữ váy đỏ nhẹ gật đầu, một màn sáng màu đỏ dày đặc hiển hiện, bảo vệ toàn thân. Tay phải nàng giương lên, một hỏa cầu to bằng vại nước bay tới Lý Dương. Lý Dương phản ứng rất nhanh, tay phải lắc một cái, một băng trùy trắng dài khoảng hai thước bắn ra, va chạm với hỏa cầu. Một tiếng vang thật lớn, sương trắng tràn ngập, hỏa diễm văng khắp nơi. Băng trùy từ trong sương mù bay ra, đánh tới thiếu nữ váy đỏ. Thiếu nữ váy đỏ nâng tay phải, lại một hỏa cầu bay ra va chạm với băng trùy, sương mù càng thêm dày đặc. Thiếu nữ váy đỏ lắc tay trái, một tảng đá vàng to bằng cái thớt hiện ra, đánh đến Lý Dương. Tiếp đó là một hỏa cầu theo sát phía sau. Lý Dương không chút sợ hãi, hai tay giương lên, một băng trùy cùng một thủy tiễn màu lam dài hai thước bắn ra nghênh đón. Màu trắng băng trùy va chạm với hỏa cầu, đồng quy vu tận, sương trắng tràn ngập, thủy tiễn màu lam bắn vào tảng đá vàng khiến nó chia năm xẻ bảy. "Ngươi đã tu luyện bốn môn pháp thuật cấp một tu luyện tới đại viên mãn rồi? Ngươi là thân quyến của vị sư thúc nào?" Thiếu nữ váy đỏ đầy chấn kinh. Nàng có bản mệnh Linh thú tương trợ, còn có tộc nhân cùng trưởng bối chỉ điểm mới có thể tu luyện bốn môn pháp thuật cấp một ới đại viên mãn nên vô thức cho rằng Lý Dương cũng rất có bối cảnh. "Tiểu đệ không phải thân quyến của vị sư thúc nào, dựa vào chăm chỉ mà thôi." Lý Dương giải thích. "Không cần so tài, ngươi có tư cách làm bồi luyện của ta, ta là Chu Ngọc Đình, sau này cứ cách ba ngày đến Thiên Pháp Phong theo ta luận bàn, nếu có tình huống đặc biệt, ta nên tìm ngươi ở đâu?" Thiếu nữ váy đỏ chậm rãi nói. "Tiểu đệ lệ thuộc vào Thanh Vân Phong, tạm thời ở Huyền Hỏa Cốc, nếu Chu sư tỷ tìm ta, có thể đến Huyền Hỏa Cốc." Lý Dương nói. "Huyền Hỏa Cốc? Thì ra ngươi ở Huyền Hỏa Cốc của Chu sư huynh, ta biết rồi, ngươi có thể đi, ba ngày sau lại tới Thiên Pháp Phong, không được đến trễ." Chu Ngọc Đình nói xong thì mở cửa ra. "Một lời đã định." Lý Dương đáp ứng, cứ thế ra ngoài. Lúc hắn trở lại đại điện thì năm tu sĩ Luyện Khí vẫn còn đang nói chuyện phiếm. "Ha ha, ta thắng rồi, ta đã nói mà, hắn không trụ nổi đến hai mươi tức đâu." Thanh niên áo xanh cười ha ha. Bốn tu sĩ Luyện Khí khác nhao nhao xuất ra một khối linh thạch, đưa cho thanh niên áo xanh. "Ta cần một gian phòng thuật pháp để luyện tập." Lý Dương mở miệng nói. Thanh niên áo xanh lấy ra một tấm lệnh bài hình tròn màu xanh đưa cho Lý Dương. Lý Dương thu hồi lệnh bài, quay người đi đến hành lang đá xanh bên phải. Phòng thuật pháp bên tay trái là để tu sĩ Trúc Cơ tu luyện pháp thuật cấp hai, tu sĩ Luyện Khí bình thường chỉ có thể ở tu luyện phòng bên tay phải. Ở thế giới tu tiên, sự phân tầng giai cấp càng thêm rõ ràng. Qua một hồi lâu, Lý Dương dừng trước cửa một gian thạch thất, lấy lệnh bài hình tròn, có thể nhìn thấy trên mặt có khắc ba chữ "Năm mươi lăm". Hắn đặt lệnh bài vào lỗ khảm, rót pháp lực. Lệnh bài hình tròn tỏa ra một đạo thanh quang, đại môn bật mở. Một gian phòng lớn tầm mười trượng đập vào mi mắt, trong phòng cũng có một tấm bia đá xanh cao hai trượng. Lý Dương đi vào, đại môn đóng lại. Hắn lẩm bẩm, tay phải từ từ tỏa ra một đạo thanh quang. Một lát sau, tay phải hắn giương lên, một lưỡi gió xanh dài hơn thước bắn vào trên tấm bia đá. Một tiếng kim thiết va chạm trầm đục vang lên, nhưng chút vết tích cũng không có. Lý Dương lại niệm chú ngữ, lòng bàn tay từ từ tỏa thanh quang, lại một lưỡi gió đánh ra. Hắn liên tục niệm chú, phóng lưỡi gió công kích vách đá. Hơn hai canh giờ sau, đại môn bật mở, Lý Dương bước ra, sắc mặt tái nhợt, pháp lực tiêu hao nghiêm trọng. Rời khỏi Thiên Pháp điện, Lý Dương tế ra hạc giấy phong hành rồi nhảy lên lưng nó, bấm pháp quyết, hạc giấy phong hành nhẹ đập cánh, bay vào không trung. Trở lại Huyền Hỏa Cốc, Lý Dương thu hồi hạc giấy, trở về gian phòng của mình. Tâm niệm của hắn khẽ động, hư ảnh Ngộ Đạo bia hiển hiện ra. Phong Nhận Thuật đại thành (70/100), trước đó là (60/100). "Dựa theo tiến độ này, không bao lâu, ta sẽ có thể tu luyện Phong Nhận Thuật tới đại viên mãn rồi." Lý Dương hưng phấn nói.