Chương 6: Chu lột da

Rạng sáng hôm sau, sắc trời mời vừa hừng sáng. Lý Dương từ Huyền Hỏa các đi ra, hắn nhìn thấy mấy người Trần Thần đang hái Xích Nguyệt Đào. Một nam tử mặc hoàng bào mặt đầy rỗ, dáng người mập mạp đang ngồi trên ghế thái sư. Bên cạnh có một chiếc bàn trà nhỏ xanh, trên bàn đặt một bộ trà cụ từ gỗ tử đàn tinh mỹ. "Lý Dương, ngươi vào Luyện Khí tầng sáu rồi à, không tệ, Xích Nguyệt Đào chín rồi , ngươi tới hái chung với đám Trần Thần đi." Nam tử hoàng bào phân phó nói. Lý Dương ứng tiếng, cất bước đi đến Trần Thần. Nam tử hoàng bào tên Chu Lỗi, Luyện Khí tầng năm, Huyền Hỏa Cốc là do phụ mẫu Chu Lỗi để lại, hỏa linh khí dồi dào nên hắn dùng để đệ tử Luyện Khí kỳ thuộc tính Hỏa thuê nhằm tu luyện. Cũng là Huyền Hỏa các, nhưng mỗi phòng sẽ có tiền thuê khác nhau, của Lý Dương là rẻ nhất, một năm mười lăm khối linh thạch. Huyền Hỏa các có vài chục gian phòng, hàng năm có thể thu lợi đến sáu bảy trăm khối linh thạch cho Chu Lỗi, trừ cái đó ra thì Xích Nguyệt Đào cũng là một nguồn thu. Chu Lỗi là ngũ linh căn, tư chất là kém nhất, nhưng may mắn là hắn biết đầu thai, phụ mẫu có chút thân gia, căn bản không cần chịu khổ. Dù là tư chất chênh lệch, dù là xấu xí nhưng Chu Lỗi vẫn có một thê hai thiếp, có năm tử một nữ. Chu Lỗi thường xuyên kiếm cớ để khách trọ làm chút việc vặt miễn phí giúp hắn, không làm cũng được, vậy chuyển đi đi. Huyền Hỏa Cốc hỏa linh khí dồi dào, một phòng khó cầu. Phụ mẫu Lý Dương nhờ có quan hệ nên mới thuê được một phòng ở Huyền Hỏa Cốc. "Trần sư huynh, sao chỉ có các ngươi, những người khác đâu!" Lý Dương tò mò hỏi. "Bọn hắn đang tu luyện hoặc ra ngoài rồi." Trần Thần giải thích, lại đưa cho Lý Dương một cái túi. Tay phải Lý Dương nắm chặt một quả Xích Nguyệt Đào, thận trọng vặn gãy cuống rồi bỏ vào bao vải. Lần lượt có khách trọ rời khỏi Huyền Hỏa các, đều không thoát khỏi tình cảnh bị Chu Lỗi gọi tới hái Xích Nguyệt Đào. Sau gần nửa canh giờ cuối cùng cũng xong, bọn họ lần lượt đưa túi Xích Nguyệt Đào giao cho Chu Lỗi. Chu Lỗi cẩn thận kiểm tra, xác nhận Xích Nguyệt Đào không có hư hao mới an tâm thu túi. "Đúng rồi, ta nói trước với các ngươi một tiếng, tiền thuê phòng của mọi người tăng thêm hai phần, các ngươi báo với những người khác đi, nhớ nộp tiền đúng giờ." Chu Lỗi nói. "Cái gì? Tăng tiền?" Đám người Trần Thần lộ vẻ vẻ không vui. "Chu sư huynh, năm ngoái cùng năm trước đều chỉ tăng một lần, sao năm nay còn tăng nữa!" Một thiếu nữ váy đỏ chừng hai mươi nhíu mày nói. "Đúng vậy! Mỗi năm mỗi tăng, tiền thuê đã rất đắt rồi." Trần Thần phàn nàn. Lý Dương không mở miệng, Huyền Hỏa Cốc hơi giống với ký túc xá ở Lam Tinh, vô cùng quý hiếm. Bọn họ không thuê thì thường vẫn có người khác thuê. "Đắt ở đâu? Ở ngoài đều là giá này, đừng trợn mắt nói bừa." Chu Lỗi lạnh mặt nói. "Chu sư huynh, bọn ta bớt ăn bớt mặc mới mướn được một cái phòng, ngươi thông cảm cho bọn ta đi." Thiếu nữ váy đỏ cầu khẩn. "Đúng vậy! Tổ phụ của ta trồng linh dược giúp ngươi mà một năm cũng không bằng tiền thuê phòng của ngươi nữa." "Ai nói không phải chứ! Chu sư huynh, chỉ riêng Xích Nguyệt Đào đã có thể kiếm không ít rồi, cho bọn ta một con đường sống đi!" Các tu sĩ Luyện Khí khác bắt đầu nhao nhao phát biểu. "Chỉ các ngươi khổ, ta không khổ à? Có đôi khi là do bản thân thì sao, giờ là ta đang thông báo, không phải thương lượng với các ngươi, chê đắt thì đi nơi khác thuê." Chu Lỗi nói xong lời này liền thu lại bàn trà, nhanh chân đi ra ngoài. Đám người Trần Thần đầy vẻ u sầu, than thở. "Ta thuê năm năm, không có năm nào hắn không tăng giá." "Hay là nhịn chút đi! Tu luyện ở đây tốc độ nhanh hơn chút, hay là tìm thêm việc đi!" "Xem ra phải ăn ít mấy viên Luyện Khí đan rồi, ai bảo Huyền Hỏa Cốc là của Chu sư huynh chứ!" Chúng tu sĩ phỉ nhổ vài câu liền tản ra, ai làm chuyện của người nấy. "Lý sư đệ, ngươi định đi Thiên Pháp Phong à?" Trần Thần mở miệng hỏi. "Không, ta muốn đi thăm cữu cữu ta." Lý Dương nói. "Được rồi! Vậy ta đến Thiên Pháp Phong, hi vọng trận đấu sắp tới sẽ có vị trí tốt, thu được chút tài nguyên, nếu không thật không mướn nổi." Trần Thần thở dài rồi ngự khí rời đi. "Lý sư đệ, tình hình kinh tế của ngươi dư dả à? Có thể cho ta mượn mười khối linh thạch không, sau này ta trả lại ngươi." Thiếu nữ váy đỏ đầy mong đợi nhìn Lý Dương. "Thật có lỗi, Lâm sư tỷ, ta cũng không dư linh thạch." Lý Dương cự tuyệt. Thiếu nữ váy đỏ tên Lâm Nguyệt, nàng đã qua hai mươi tuổi nên không thể nhận gia sinh bổng nữa. Lý Dương cùng Lâm Nguyệt chỉ là cùng thuê ở Huyền Hỏa các mà thôi, không có giao tình, sao có thể cho nàng mười khối linh thạch được. Lâm Nguyệt thở dài một hơi, ngự khí rời đi. Lý Dương tế ra hạc giấy phong hành rồi nhảy lên lưng nó. Hạc giấy phong hành nhẹ đập cánh, bay vào không trung. Sau gần nửa canh giờ, hạc giấy phong hành xuất hiện trên một tiểu sơn cốc có ba mặt là núi, mà trên tấm bia đá màu xanh ngoài sơn cốc có khác ba chữ “Thanh Diệp cốc”. Trong cốc tràn ngập một cỗ sương mù màu xanh nên không thấy rõ bên trong. Lý Dương lấy ra một chiếc vỏ sò lấp lóe linh quang màu đỏ, đánh vào một đạo pháp quyết: “Cữu cữu, ngài có ở đó không? Ta đến thăm ngài đây." Rất nhanh, vỏ sò màu đỏ truyền đến một hanh âm nam tử sang sảng: "Ở đây! Để ta mở cấm chế." Vừa dứt lời, sương mù màu xanh cuồn cuộn phun trào rồi bắt đầu tan dần, hiện ra một tòa tiểu viện ngói xanh. Tiểu viện được xây theo cấu trúc chứ Tỉnh (井), ở giữa là một tòa lầu các xanh cao ba tầng, trên bảng hiệu viết "Thanh Diệp các". Cẩn thận quan sát, tầng thứ nhất của Thanh Diệp các cao hơn mặt đất khoảng một trượng. Bên dưới Thanh Diệp các có một phiến linh điền trồng chút nấm đen. Xung quanh còn có tám phiến linh điền, chia ra để trồng linh dược, linh mễ, linh quả. Góc bên trái viện tử có thể một tổ ong to gần trăm trượng, vài con linh ong bạch sắc đang ra ra vào vào. Bỗng, một nam tử thanh sam tướng mạo thật thà xuất hiện cạnh một phiến linh điền, mặt mỉm cười. Lý Dương vừa bấm pháp quyết, hạc giấy phong hành chậm rãi dưng trước mặt người đó. "Lý Dương, ngươi vào Luyện Khí tầng sáu rồi à, không tệ, nhiều tiền đồ hơn biểu ca biểu tỷ ngươi nhiều." Nam tử áo xanh tán dương. Trần Sâm, linh thực phu cấp một, muội muội Trần Vân của hắn là mẫu thân của Lý Dương. Trần Sâm có một trai một gái, hắn là trồng cuồng nhân, đem toàn bộ chỗ ở cải tạo thành linh điền, trồng linh dược, linh quả cây, linh mễ, còn nuôi một đám Bạch Ngọc ong. Bạch Ngọc ong tính tình dịu dàng ngoan ngoãn, thu thập phấn hoa sản xuất linh mật. "May mắn mà có phụ mẫu, nếu không ta sẽ không có nhiều linh thạch đến vậy để mua sắm đan dược, đúng rồi, cữu cữu, biểu ca có đây không? Ta tìm hắn có chút việc." Lý Dương mở miệng hỏi, thu hồi hạc giấy phong hành. "Có! Hắn đang dùng cơm, ngươi vào ăn cùng với biểu ca đi." Trần Sâm chỉ vào Thanh Diệp các nói. "Ta ăn rồi, cữu cữu, ta đi tìm biểu ca trước nhé." Lý Dương nhanh chân đi đến một cầu thang lầu bằng gỗ, tiến vào Thanh Diệp các. Bên trong có một thanh niên thanh sam cao cao gầy teo ngồi trước một chiếc bàn xanh, trên tay còn bưng một bát cháo. "Biểu đệ, ngươi vào Luyện Khí tầng sáu rồi." Thanh niên thanh sam kinh ngạc nói, mặt mũi tràn đầy hâm mộ. Trần Phong, mười tám tuổi, Luyện Khí tầng năm. p/ S: Khi đệ tử Càn Dương Tông kết hôn, tông môn sẽ chia cho một căn phòng, một hộ một phòng, sau khi phụ mẫu mất sẽ có hai lựa chọn, có thể lấy phòng của phụ mẫu hoặc của mình nhưng không thể lấy hết, động phủ không thể truyền thừa, nhưng là vườn linh dược, cửa hàng có thể lưu cho hậu nhân, đệ tử Càn Dương Tông chỉ có quyền sử dụng động phủ, về phần thuê Huyền Hỏa Cốc, đám người Lý Dương có động phủ, chỉ là Huyền Hỏa Cốc hỏa linh khí dồi dào, nếu tu luyện ở đó thì hiệu suất sẽ cao hơn.