Danh sách truyện
Đã chọn
Thể loại
Trạng thái
Thuộc tính
Đã chọn
Thể loại
Trạng thái
Thuộc tính
Tác giả: Miki Tinh Nghịch Thể loại: Xuyên Không, Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Dị Giới, Cổ Đại, Huyền Huyễn Giới thiệu: Sát thần khiến người người sợ hãi lại là một mĩ nhân nhan sắc thành, còn có một trí tuệ khó lường, không ai bì kịp. Cô lạnh lùng, tàn nhãn, cô quyết đoán, thông minh... Cô không thích phiền toái, nhưng nếu có người muốn xúc phạm cô, tất nhiên cô cũng hoàn trả gấp bội. Đích tiểu thư của phủ Tể tướng, một thiên kim thân phận cao quý, thế nhưng lại là "sao chổi" trong miệng mọi người. Nàng không được yêu thương, không được quan tâm, người nhút nhát, nhu nhược, tâm tính hiền lành, ai cũng nhân đó mà khinh thường, khi dễ nàng...
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường Bạn đang đọc truyện Có Chút Ngoài Ý Muốn, Tôi Sinh Con Cho Tổng Tài Lạnh Lùng của tác giả Linh haiz (2k3). Giang Ý Mạn đi tụ hội, sau đó bị gài bẫy, bất tỉnh Tới lúc tỉnh lại đã thấy mình bị nhố một căn biệt thự tách biệt, bụng ngày càng lớn. Cô biết mình bị tính kế, cố phải tìm cho ra chân tướng. Ngay khi biết kẻ chủ mưu là ai, còn định đẩy cô vào đường chết, cô sao còn để ả ta được như nguyện, Hãy chờ đó! Cô sẽ không để yên đâu!
Tác giả: Liễu Thăng Thăng Thể loại: Quân Sự, Xuyên Không, Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Hài Hước, Truyện Khác Giới thiệu: Xuyên đến thời đại tinh tế trên một tinh cầu rác, Quý Dữu nghèo đến mức sắp đào đất để ăn, nhưng…… Đất ở đây có độc không ăn được…… Không còn cách nào, cô chỉ có thể hạ mình đi nhặt rác, bán đồ nát…… Hạt Thảo Quả của chị đây xinh đẹp như thế mà không ai thèm, nhặt về xe hạt treo lên mạng bán thôi. Nhưng treo lên mạng xong thì có người nhận xét chê bai: “Ngay cả hạt Thảo Quả cũng mang đi bán, thèm tiền đến mức điên rồi hả?” Mấy ngày sau, người này hối hận muốn đấm tường: “Cho tôi xin một hạt Thảo Quả đi, một hạt thôi! Một hạt là tốt rồi.” Quý Dữu lạnh lùng nói: “Không bán!” Ví dụ tiếp theo nào, cục đá vụn đầy trên đường sáng lấp lánh vậy mà không ai muốn, nhặt lên đánh thành vòng tay treo lên mạng bán thôi.” Mọi người ác mồm ác miệng: “Cục đá nát này còn lấy ra bán nữa, chưa từng thấy tiền bao giờ hả?” Mấy ngày sau, mọi người khóc lóc thảm thiết nói: “Là tôi có mắt không tròng, là mắt tôi vụng về, cục đá xinh đẹp như vậy xin bán cho tôi một cái đi.” Quý Dữu buông tay: “Không có.” Ví dụ như…… Cậu thiếu niên xinh đẹp giống như thần tiên này lại là tên Thái Tử phế vật mà trong miệng người dân đế quốc người người kêu đánh, người người phỉ nhổ sao? Thiếu niên xinh đẹp như vậy thế mà sắp chết đến nơi rồi, nhặt về trước đã, không chết thì coi như giàn hoa bày cho đẹp mắt cũng được. Nhưng --- Tên này cười xấu xa: “Giàn hoa? Tối hôm qua anh không nỗ lực đủ sao? Em xác định anh chỉ là giàn hoa thôi hả?”
Bạn đang đọc truyện Đại Tấn Đẹp Đến Như Vậy (Đổi Nữ Thành Phượng) của tác giả Mộ Lan Chu. Ngày họ vừa ra đời, mẫu thân họ đã hoán đổi thân phận cả hai cho nhau Này thật sự là trộm long hoán phụng. Một người vốn phải làm Thái Tử, vậy mà giờ trở thành công tử thế gia. Một người vốn phải làm quý nữ danh môn, nay lại thành công chúa hoàng tộc. Mà cuộc đời họ tất nhiên cũng vì thế mà nghịch chuyển. Đại Tấn gió thổi mây vần, cần thiết đoàn kết để cùng chống lại gian khó. Bát vương nhiễu loạn, người người cát cứ các phương thế lực, tình cảnh rối ren, dân chúng oán than, mà từ trong tuyệt địa, tình yêu lại trở nên sáng chói mạnh mẽ, ngay từ lục đục chính trị, lại nảy lên những cảm xúc khác lạ, ấm áp dị thường. Sau khi Tây Tấn diệt quốc, nhân sĩ xuôi nam, hai người thất lạc. Một năm sau công chúa mất trí nhớ trở thành nữ nô, thế tử trở thành con trai thừa tướng Đông Tấn khống chế đế quốc. Trải qua bao vất vả hắn mới tìm được nàng, đánh thức ký ức trong nàng, hai người lại lần nữa nắm tay...
Tô Mộ vô tình xuyên vào một thế giới khác, thế giới nữ tôn, nơi mà thân phận, địa vị của nữ giới còn cao hơn nam nhân. Trưởng bối trước kia chịu ân huệ của người khác, thế nên Tô Mộ vì báo đáp, trở thành thê tử tới ở rể của Nhan gia, cứu vớt Nhan gia khỏi nước sôi lửa bỏng, khỏi tranh đoạt gia sản gay gắt. Nhưng mà đại công tử Nhan Tễ Nguyệt, cũng chính là phu quân của nàng chưa từng ôn hoà với nàng, lúc nào cũng ra vẻ như nàng đã làm gì sai trái, cứ âm dương quái khí. Lại còn không biết xấu hổ nhớ thương nữ nhân khác. Thẳng đến khi Tô Mộ chết, công tử được nuông chiều ngạo khí này mới giả mù sa mưa rớt hai giọt nước mắt, làm ra vẻ muốn tuẫn tình. Tô Mộ tỏ vẻ khinh bỉ. Đời này ân tình trả đủ rồi,nếu có kiếp sau, nàng nhất định phải đá rớt Nhan Tễ Nguyệt.
Văn án Chỗ ở của Trình Gia Dũng có một người hàng xóm “kỳ lạ” mới vào, thích thu gom rác, thích nói một mình, nửa đêm còn thường xuyên làm ra những âm thanh leng keng leng keng kỳ lạ. Đến một ngày, người hàng xóm kỳ lạ của Trình Gia Dũng đã đến cục cảnh sát báo án, cô biết rõ hung thủ của vụ án giết người liên hoàn gần đây là ai? Cảnh sát dựa theo manh mối mà người hàng xóm của Trình Gia Dũng cung cấp, quả nhiên là trong mấy ngày sau cảnh sát đã bắt được hung thủ thật sự! Bà con xa không bằng láng giềng gần, sau đó Trình Gia Dũng dưới sự trợ giúp của hàng xóm, nhiều lần phá được vụ án kỳ lạ. Một ngày, Trình Gia Dũng xách theo đồ ăn và rượu đến nhà Tiêu Tiêu. Qua ba lần rượu, Trình Gia Dũng nói lời khách sáo với Tiêu Tiêu: “ Năng lực suy luận của cô mạnh như thế, có thể truyền dạy cho tôi mấy chiêu không? ” Tiêu Tiêu sau khi say rượu thì nói lời thật lòng: “ Phá án không dựa vào suy luận, tôi có thể nghe thấy tiếng lòng của người chết. ” Trình Gia Dũng yêu thầm Tiêu Tiêu từ lâu, hiến dâng đồng hồ của mình, ngượng ngùng hỏi: “ Vậy cô thử đoán tiếng lòng của tôi đi! ” Tiêu Tiêu mặt không biểu cảm, gượng gạo từ chối: “ Không được! ” “.Tại sao? ” “ Bởi vì anh còn sống! ” Cảnh sát tháo hán* và Thiếu nữ quái gở *tháo hán: dùng để chỉ người đàn ông cao to, vạm vỡ, thô kệch Nữ chính tính cách quái gở biết tâm linh, có thể thông qua di vật của người chết, để hiểu rõ chuyện của họ lúc còn sống. Nam chính vô cùng thông minh, khả năng ghi nhớ như máy ảnh. Một câu tóm tắt: Hàng xóm tới giúp tôi phá án Lập ý: Chính nghĩa vĩnh viễn tồn tại
Vốn là chị em song sinh, nhưng số phận của cả hai lại khác nhau tới mức nghiêng trời lệch đất Một người thì hưởng hết giàu sang phú quý, là tiểu thư ngàn vàng, được nâng niu chiều chuộng; người kia chỉ là một người bình thường, dãi nắng dầm sương, vất vả trăm bề. Vân Tử Lăng cứ như là một thế thân của Vân Tử Diễm, lúc cần dùng mới gọi đến, không thì vứt đi. Vân Tử Diễm xa hoa trụy lạc đã quen, vì vậy cực kì muốn được trở thành con dâu của Hoắc gia, nhưng cô ta vốn đã không phải thiếu nữ, thế là bày mưu, ép Vân Tử Lăng thay cô lên giường với Hoắc Ảnh Quân để yên ấm bước vào nhà họ Hoắc. Tùy kêu tùy đến, Vân Tử Lăng không còn cách nào khác, việc gì cần đến đều là cô, nhưng tiếng xấu là cô gánh, còn người kia vẫn có thể sống trong vô ưu vô lo, sắp đạt được cuộc sống cô ta mơ ước, Nhưng không ngờ, chỉ một đêm đó, Hoăc Ảnh Quân vẫn luôn nhớ mãi không quên mùi hương thanh khiết ấy...
Bạn đang đọc truyện Máu Liều Luôn Nhiều Hơn Máu Não của tác giả Tê Chẩm Do Miên. Tư Đồ Nhiên tử vong, đụng phải hệ thống, sau đó oanh liệt xuyên vào thế giới ngôn tình tiểu thuyết mà thêm cả thể loại kinh dị trong đó. Thành một nữ phụ luôn chạy nhanh trên đường "tìm chết", đã thế còn gặp hệ thống hố cha, mới tới ngày đầu tiên, nó vì quá thời hạn bảo trì thế nên gấp rút bị thu hồi về để sửa chữa lại. Lúc tạm biệt, hệ thống lo sốt vó, luôn miệng nhắc nhở: "Ý nghĩa tồn tại của cô chính là phải gây chuyện, phải tích cực tìm tử lộ. Cô hiểu không, cô biết chết là thế nào đúng không?"Từ Đồ Nhiên nhớ lại trải nghiệm liều chết ở kiếp trước của mình, sau đó đưa tay ra dấu OK với hệ thống, siêu cấp tự tin. Thế nên hệ thống mới yên lòng đi. Một thời gian sau, hệ thống sửa xong quay lại, thấy cảnh tượng trước mắt đã bị dọa cho suýt rối code: Cô đang làm cái gì vậy hả?!! Từ Đồ Nhiên đang khiêu chiến với ác thần quay đầu nhìn lại: Thì ta làm theo lời mi mà, đang tìm đường chết đây còn gì. Hệ thống: …?!!
Khánh Thúy Thúy trọng sinh trở về lúc còn thiếu nữ. Đời trước nàng nghe theo cha mẹ gả đi làm di nương thứ mười tám của huyện thái gia, trong thôn cho là nàng sống sung sướng, đeo vàng đội bạc. Lại không biết nàng ở hậu viện chịu biết bao khi dễ, đến cuối cùng còn bị chủ mẫu thiết kế hãm hại, buộc tội nàng cùng ngoại nam tư thông. Kết cục bị vứt ngoài trời đông chết cóng, xác bị vứt ra ngoài bãi tha ma. Khánh Thúy Thúy không còn tin tưởng vào lệnh cha mẹ lời mối mai nữa. Nàng phải tự tìm cho mình một nam nhân tốt, cả đời bình an sinh hoạt. Theo nàng thấy, Vương nhị Ma tử ( Vương mặt rỗ) ở đầu thôn khá tốt. Người cao lớn, chất phác lại thiện tâm. Đời trước khi cô hồn còn vất vưởng trên nhân gian, chính nàng thấy hắn là người chôn xác nàng. Sau này, quỷ sai cũng nói nếu không có hắn thắp cho nàng vài nén hương, khẳng định nàng phải chịu núi đao biển lửa mới có thể đầu thai chuyển thế. Khánh Thúy Thúy hạ quyết tâm sống cùng Vương nhị Ma tử, cuộc sống dù nghèo túng cũng không sao. Cuối cùng tất cả những người coi thường bọn họ đều sẽ phải sáng mắt ra.
Bạn đang đọc truyện Sinh Như Nghịch Lữ của tác giả Tửu Noãn Xuân Thâm. Nhân sinh không khác gì một quán trọ, chúng ta chính là người qua đường, lưu lại một thời gian mà thôi. Sinh mệnh của chúng ta luôn sẽ có trắc trở, tràn đầy là khe hở, chỉ có như thế, ánh sáng mới chiếu rọi, cuộc sống này mới càng thêm rực rỡ và nhiều màu sắc. - ------Tô Đông Pha có một câu thơ nói rằng: "Nhân sinh như nghịch lữ, Ngã diệc thị hành nhân", nghĩa là "Đời người như quán trọ, ta chỉ là khách qua đường". Đời người vốn là một hành trình đầy gian nan thử thách, bạn và tôi đều là những vị khách qua đường vội vã, đừng tiếc thương vì quá khứ. Bởi lẽ chúng ta đang sống trong hiện tại, cần hành sự một cách khoáng đạt, chứ không phải chuốc thêm phiền não cho bản thân. Người trưởng thành thực sự sẽ không để ngày hôm qua lấn quá nhiều vào ngày hôm nay. Dẫu quá khứ khó khăn thế nào thì cũng đều là dĩ vãng, chi bằng đặt chân nơi hiện tại, buông bỏ những chấp niệm, sống thật tốt từng phút từng giây. Trong quá khứ bạn có thể có rất nhiều chuyện thương tâm. Nhưng suy cho cùng, tất cả đều đã qua, dẫu bạn bận tâm thế nào thì mọi chuyện cũng chẳng thể thay đổi. Chi bằng để mình tiêu diêu dưới ánh mặt trời, dành thời gian cho những người xứng đáng. Kỳ thực, nhiều thứ chỉ cần bạn muốn buông bỏ, là có thể buông bỏ được, chỉ khi buông xuống khổ đau mới có thể nắm giữ hạnh phúc. Hãy học cách bao dung chính mình. Đừng khóc lóc vì chiếc bánh đã rơi xuống mặt đất, đừng tự dày vò bản thân vì những người và những việc không đáng. Những người đã bước đi hãy để họ rời xa, những gì không thuộc về bạn cũng đừng níu kéo. Tiêu diêu tự tại mới là cách biết yêu thương mình nhất.
**** Văn Án **** Cao trung năm ấy cứ mỗi sáng thứ sáu hàng tuần Chúc Tinh Dao đều nhận được một bức thư tình, tích lũy đến năm học thứ ba tổng cộng hơn tám mươi bức. Cô tưởng lầm là nam thần lớp bên cạnh Lục Tễ viết cho mình, trở về liền đáp lại lá thư: Tớ đồng ý làm bạn gái của cậu. Mối tình vừa mới chớm nở này thì đã bị ai đó tố cáo với giáo viên. Giáo viên chủ nhiệm đã giáo dục tư tưởng với hai người bọn họ suốt ba tiếng đồng hồ, Chúc Tinh Dao cùng Lục Tễ trở thành đối tượng cách ly trọng điểm. Sau này trưởng thành, Chúc Tinh Dao trong buổi họp lớp cấp ba giận dữ nhắc lại chuyện này, cô uống say rồi bắt đầu mắng: “Đến bây giờ tớ vẫn không biết rốt cuộc là tên khốn kiếp nào tố cáo, tớ mà biết tớ nhất định sẽ đập chết tên đó.” Buổi họp lớp kết thúc, cô bị Gang Đồ chặn lại trong nhà vệ sinh, mặt không biểu cảm nhìn cô: ” Tên khốn kiếp kia chính là tôi.” Chúc Tinh Dao choáng váng: ” Hả?” Cậu ấy đang nói gì vậy? Giang Đồ cúi đầu nhìn cô, cười nhạt nói: “Chuyện cậu và Lục Tễ yêu sớm là do tôi tố cáo đấy, muốn đập chết tôi sao?” Chúc Tinh Dao: “…….” Vấn đề quấy nhiễu cô suốt nhiều năm như vậy, cuối cùng đã có đáp án. Giang Đồ nói thầm trong lòng: “Hơn tám mươi bức thư tình kia, cũng là do tôi viết, dùng tay trái viết đấy.” Những năm tháng ấy, Chúc Tinh Dao là nữ thần trong mắt của rất nhiều nam sinh, Giang Đồ cảm thấy cô như những vì sao trên trời, chỉ có thể ngắm mà không thể hái được. Anh luôn mực chờ đợi, chờ cô từ trên trời rơi xuống, rơi vào lòng bàn tay của anh. Hoa khôi giảng đường dịu dàng, ấm áp X Nam sinh nghèo khó lạnh lùng, thâm tình, một câu chuyện xưa thầm mến, nam chính thầm thương nữ chính, chỉ dám lặng lẽ lén yêu thầm.
Giới thiệu: Quy Hồn (归魂) Tác giả: Tuyệt Ca (绝歌) Thể loại: Linh dị thần quái, tam giáo cửu lưu, nhân duyên tình cờ gặp gỡ, truyền kỳ... Nhân vật chính: Lộ Vô Quy, Du Thanh Vi Editor: shiroinu980 Văn án: Chân trời không đường về, âm phủ đoạn hồn người. Tất cả mọi người đều cho rằng Lộ Vô Quy là kẻ ngốc có chút điên còn thường xuyên mộng du. Lộ Vô Quy cho là mình không ngốc, chẳng qua nàng không rõ vì sao cảnh trong mơ sẽ thành sự thật, không rõ vì sao lại có người nói nàng chưa tính là người sống, không rõ vì sao lại không nhớ rõ bảy tuổi năm đó mình đưa viên ngọc bội cho người khác, người nọ còn cầm lấy ngọc bội tìm đến nàng, nói muốn dẫn nàng đi tìm hồn của nàng. Người ba hồn bảy vía không đầy đủ là người ngốc, nàng không ngốc, không thiếu hồn, tại sao phải đi tìm hồn?
Tên cũ: Nhật ký của tiểu phú bà CrEdit: Hannah Des bìa: Lynn Reup: Yee Nhằm thỏa mãn niềm mơ ước của người đọc mà tác giả viết thêm câu chuyện tình yêu của cặp đôi nam phụ trong truyện " "Năm tháng nhu tình". Trong lần gặp đầu tiên thì nữ chính yêu nam chính Nam chính từng theo đuổi bạn thân của nữ chính Giới thiệu – edited by Lynn Theo báo cáo của trợ lý, trong hội nghị kịch bản, Đường Hinh và một biên kịch tranh cãi túi bụi, không bên nào nhường bên nào. Đường Vực nghe xong, hỏi: "Nguyên nhân?" Cao trợ lý: "Biên kịch thêm cảnh cho nữ hai, Đường tiểu thư nói đoạn diễn đó thêm nữ hai vào chính là thiểu năng, còn kéo IQ, EQ của nam chính xuống. Cuối cùng biên kịch kia thỏa hiệp, nhưng lại ức đến phát khóc." Đường Vực đứng dậy, vừa đi vào phòng họp đã thấy biên kịch kia vừa khóc vừa tố cáo: "Đường tổng, anh phân xử công bằng đi!" Đường Vực nhìn cô ta một cái, nói bằng vẻ thản nhiên: "Thứ lỗi, tôi không phân xử được, cho tới bây giờ tôi và cô ấy cãi nhau chưa từng thắng một lần, đều phải lừa gạt cho qua." Những người khác:... Một ngày nào đó, Đường Hinh ở đoàn phim bị chọc tức đến phát khóc, cô lườm Đường Vực: "Anh không biết Chu Giai Lộ tự dẫn tám biên kịch đến đoàn, nam hai dẫn theo ba biên kịch, đều nói phải sửa kịch bản thêm cảnh! Bà thêm cái rắm ấy! Bà đây mặc kệ!" Đường Vực kéo người vào trong lòng, cười đáp: "Được, vậy em làm bà chủ đi." Hiện thực quy tắc tàn khốc, giấc mộng và lý tưởng mà em muốn, tôi đều cố gắng cho em. Tổng tài bá đạo tam quan bị chó ăn x Tiểu phú bà vĩnh viễn cố ý đối phó với tổng tài bá đạo. Nhật ký của tiểu phú bà: Trước khi anh ấy hoàn toàn yêu tôi, tôi tuyệt đối sẽ không thừa nhận, ngày xưa tôi đã nhất kiến chung tình với anh ấy. Cẩn thận, trước đây nam chính đã từng theo đuổi bạn tốt của nữ chính. Có bug quá đà xin chỉ ra một cách nhẹ nhàng.
1