Chương 136: "Thetis" Ra Khơi (18)

Bắt Đầu Từ Boardgame

04:49 - 19/02/2024

Khi cả ba người đến sảnh tự phục vụ lần thứ hai, đã có rất nhiều người tập trung ở đây —— So với lần trước nhẹ nhàng khoan khoái, rất nhiều người chơi lần này còn mang theo cả chăn và gối từ trong phòng mình, nhìn bề ngoài thì có vẻ đám người này đã quyết tâm trải qua cuộc sống ăn ngủ tại đây, dù có chết cũng không rời khỏi đại sảnh. Cố Cảnh Thịnh nhìn quanh cơ sở vật chất, cảm thấy bọn họ ít nhất cũng phải mang theo một cái ống nhổ, nếu không thì cầm theo một ít chất khử mùi cũng được… Giản Hoàn Gia cũng ở trong đại sảnh, lúc này cô ta đang ngồi trên ghế với tư thế chuẩn mực, lưng thẳng, trên mặt vẫn luôn xa cách, Cố Cảnh Thịnh rất tò mò đám người Đồng Vĩnh Phương đã giao tiếp với cô ta như thế nào —— Còn cả Võ Nghệ Thạch nữa, người ở cùng phòng một phòng với cô ta không biết đã đi đâu. Vương Sâm Bồi ngồi một mình một bàn, anh ta ghép bốn cái ghế lại với nhau, trải ga lên làm thành một chiếc giường nhỏ đơn giản. Vệ Gia Thời ý thức đứng dậy: "Để em xem còn thừa ghế không, rồi giúp hai ngươi cùng nhau dọn giường, em thì ngủ dưới đất cũng không sao, chứ các cô gái thì tốt hơn hết là không nên bị cảm." Cố Cảnh Thịnh cảm thấy phải nhìn Vệ Gia Thời bằng con mắt khác —— là một cẩu độc thân từ khi ở trong bụng mẹ, thì kiến thức sinh lý của cậu ta coi như đã đủ điểm rồi. Vệ Gia Thời tiếp tục: "Với kinh nghiệm sống hạn chế của em mà nói, một khi con gái bị cảm thì kể cả bình thường trông có vẻ thanh tú đến đâu, thì bọn họ cũng sẽ trở nên hung dữ ngay lập tức." Cố Cảnh Thịnh: "......" Hình như hành động của Vệ Gia Thời không phải xuất phát kiến thức sinh lý mà phát ra từ khát vọng sống của cậu ta. Vệ Gia Thời bắt đầu tìm những chiếc ghế trống trong đại sảnh, nhưng thu hoạch khá hạn chế —— sau khi thấy Vương Sâm Bồi xếp ghế thành giường, thì những chiếc ghế lúc này đã trở thành mặt hàng hot nhất trong sảnh tự phục vụ. Hạ Vân Lâm và Lý Nhất Dương cũng đang sắp xếp chỗ ngủ —— hai người còn có một đồng đội là Lưu Ký, người này vẫn đang miệt mài tạo quan hệ với những người chơi khác trên tàu, hy vọng có thể tập hợp càng nhiều người tới đại sảnh càng tốt. Ở khá gần chỗ bọn họ là Liên Tuệ Tuệ, cô ta cũng đang thu dọn quần áo, làm việc rất cẩnt hận tỉ mỉ, rõ ràng là người đã quen làm việc nhà. Hoàng Hoàn khoanh tay, ngồi im không nói một lời, khuôn mặt tràn ngập vẻ xa cách. Cung Vạn Hâm sấn tới, cười làm lành nói: “Hoàn Hoàn, chúng ta không biết sẽ phải ở đây trong bao lâu, sao cô không đứng dậy sắp xếp đồ đạc trước đi?” Hoàng Hoàn dịch sang bên cạnh, bình tĩnh nói: "Không cần, tôi mặc quần áo dày, ngồi ngủ là được." Sắc mặt Cung Vạn Hâm có chút xấu hổ. Những người chơi chú ý tới cảnh tượng này trên mặt đều có vẻ hiểu rõ, Hoàng Hoàn nhiều nhất cũng chỉ mới ngoài hai mươi, dáng người nảy nở quyến rũ, cho dù đã mặc áo dài quần dài thì cũng không thể che đi eo thon chân dài. Mặc dù không trang điểm nhưng nét đẹp tự nhiên của cô ta đã đủ để đánh bại hơn 80% phụ nữ trong cùng độ tuổi. Còn Cung Vạn Hâm thì dựa vào tuổi tác đã có thể làm chú của Hoàng Hoàn, hơn nữa ngoại hình chênh lệch của hai bên còn lớn hơn chênh lệch tuổi tác ấy chứ. Có lẽ vì đương lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, Hoàng Hoàn thản nhiên quan sát những người chơi khác, khi nhìn thấy Cố Cảnh Thịnh, cô ta không khỏi khựng lại một chút, sau đó chủ động đi tới trước mặt cô, hạ giọng nói: “Xin hỏi, cô cùng Cố tổng là quan hệ gì vậy? Cố Cảnh Thịnh ngẩng đầu: "...Hả? Cô đang nói ai cơ?" Ngay từ đầu Hoàng Hoàn đã không chắc lắm, khi thấy vẻ mặt nghi hoặc thành thật của Cố Cảnh Thịnh, cô cười nhạt lắc đầu: "Xin lỗi, là tôi nhận nhầm người." Sau khi Hoàng Hoàn rời đi, Vệ Gia Thời vẫn luôn duy trì trạng thái làm nền, mới cẩn thận chọc chọc vào tay áo của Cố Cảnh Thịnh, tò mò hỏi: “Đội trưởng, cô ấy vừa nhắc tới Cố tổng là ai thế?” Cố Cảnh Thịnh suy nghĩ một lúc, nhưng vẫn lắc đầu —— Với xưng hô “Cố tổng” (không thêm bất kỳ tiền tố nào khác) trong nhà cô mà nói, thì bình thường sẽ nhận được từ hai câu trả lời trở lên. Vì phạm vi lựa chọn quá rộng nên cô cũng không chắc Hoàng Hoàn đang nhắc đến người nào. Hạ Hiểu Vân ám chỉ một chút: "Ngoại hình của Hoàng Hoàn rất nổi bật." Cố Cảnh Thịnh gật đầu, lười biếng nói: "Cô ta hẳn là nghệ sĩ, tớ sẽ điều tra sau khi rời khỏi phó bản." ——Một khi đã xác định được ngành nghề, hơn nữa đối phương còn có khả năng biết người thân của cô thì việc điều tra cũng không khó. Sau ba người Cố Cảnh Thịnh, đám người Lâm Kỳ Sâm cũng mang hành lý đơn giản đến sảnh tự phục vụ, theo sau bọn họ là Lưu Ký, Đồng Vĩnh Phương và hai người đàn ông trưởng thành xa lạ. Đồng Vĩnh Phương giới thiệu: "Trương Tinh Vũ tiên sinh ở phòng 250215 tầng một, còn Đỗ Chí Hiên tiên sinh ở phòng 250200 tầng một." Trương Tinh Vũ trông khá đẹp trai, lông mày dậm và mắt to, tuổi còn rất trẻ, chắc chỉ gần tuổi với Vệ Gia Thời, nhưng giữa lông mày đã có dấu vết của xã hội. Tuy cậu ta chỉ mặc một bộ quần áo bình thường nhưng trên cổ tay phải lại đeo một chiếc đồng hồ kim cương lấp lánh. Đỗ Chí Hiên khoảng ba mươi tuổi, cao 1m75, vai rụt lại, hơi khuỵu lưng, đầu đã có dấu hiệu bị hói rõ ràng, phần eo đã biến dạng. Khi bước vào đại sảnh, anh ta bắt đầu lịch sự chào hỏi những người chơi ở đây.