Chương 162: "Thetis" Ra Khơi (44)

Bắt Đầu Từ Boardgame

05:00 - 19/02/2024

Cố Cảnh Thịnh theo đó nói tiếp: “Khi chúng tôi đến, cô Hoàng đã rơi vào tình trạng hôn mê, Cung tiên sinh cũng bị thương nặng, cả người đầy máu, nếu không nhìn kỹ hơn, chúng tôi còn không thể phân biệt được đó là người hay xác chết." Thương Mân Nga thở dài: "Nói không chừng Cung Vạn Hâm đã giả chết để đánh lừa Trương Tinh Vũ, nên mới——" Ngừng lại một chút, anh đột nhiên phát hiện ra điểm đáng ngờ, "Không đúng, ngay cả khi Trương Tinh Vũ nghĩ Cung tiên sinh đã chết, không cần bổ thêm một đao, nhưng để đảm bảo thì cậu ta hẳn là nên xác nhận cô Hoàng chắc chắn đã chết rồi mới rời đi chứ?" Vệ Gia Thường trầm ngâm hồi lâu, đưa ra suy đoán không quá chắc chắn: “Hoặc là do đội trưởng các chị ấy tới quá nhanh, nên Trương Tinh Vũ không kịp ra tay?” Thương Mân Nga tuy không đi theo con đường trí lực nhưng lại được hun đúc bên cạnh Lâm Kỳ Sâm đã lâu, thỉnh thoảng trong đầu anh cũng sẽ lóe lên một vài tia sáng: “Cho dù để lại thẻ hay khắc chữ, thì đều cần có thời gian. Trương Tinh Vũ có đủ thời gian để sắp xếp những việc này, nên cậu ta càng phải có đủ thời gian để giải quyết cô Hoàng Hoàn mới đúng." Cố Cảnh Thịnh cười: " ‘Lý Cao Thạc’ tiên sinh nói đúng, chuyện này quả thực có rất nhiều điểm không hợp lý." Vừa nói xong, Hoàng Hoàn liền trợn to hai mắt, nếu không phải lúc này không tiện nói chuyện, cô ta sẽ ngay tại chỗ xướng một khúc《Nỗi Oan Đậu Nga》cho cô nghe đấy. Cố Cảnh Thịnh trấn an: “Tất nhiên, tôi không phải đang buộc tội cô Hoàng nói dối, nhưng nếu nhìn từ một góc độ khác, thì có thể đưa ra những khả năng hoàn toàn khác nhau.” Cô bước đến bên thi thể, ra hiệu cho những người chơi nhìn kỹ chữ “fourth” trên mu bàn tay của Cung Vạn Hâm. "Vì có sự xuất hiện của số thứ tự, việc này đã chứng minh Cung tiên sinh chính là người thứ tư trong trình tự giết của người chơi đặc biệt. Khi liên kết với việc Trương Tinh Vũ bất ngờ tấn công cô Hoàng, hơn nữa cậu ta còn lựa chọn cách siết cổ, một phương pháp vừa tốn cả thời gian lẫn công sức.” Cố Cảnh Thịnh chậm rãi nói thêm: "Có lẽ mục tiêu ngay từ đầu của cậu ta chính là Cung tiên sinh, việc tấn công cô Hoàng chỉ là một loại mồi nhử để thu hút sự chú ý của anh ta." Vệ Gia Thời thắc mắc: “Vậy tại sao sau đó cậu ta không giết luôn cô Hoàng?” Khóe môi Cố Cảnh Thịnh hơi nhếch lên, giải thích nói: "Theo quy tắc của trò chơi, giết người theo thứ tự mới có thể được mười điểm, nếu giết ngẫu nhiên thì chỉ được một điểm. Trừ khi chuyến hành trình này gần kết thúc và hành khách đặc biệt không có lựa chọn nào khác, nếu không họ sẽ săn đuổi hành khách thông thường theo thứ tự trước sau. Vì vậy nên hung thủ không phải quên mất việc giết cô Hoàng Hoàn, mà là cố tình để cô ấy sống sót để tránh hạ thấp điểm số cuối cùng của mình.” Một loại không khí lo lắng vi diệu tràn ngập giữa những người chơi —— Bắt đầu từ 000000, cho đến Lưu Ký đêm qua, rồi tới Liên Tuệ Tuệ sáng sớm nay và Hoàng Hoàn bây giờ. Còn chưa vượt qua một phần ba thời gian của phó bản, mà đám người chơi đã lần lượt ngã xuống, có nhiều vết xe đổ phía trước như vậy, cho dù bọn họ có tập trung lại với nhau, thì cũng khó để cảm nhận được sức mạnh của sự đoàn kết. Hành động tìm kiếm 072315 vẫn chưa chính thức kết thúc, nhưng lại bị gián đoạn hai lần liên tiếp vì nhiều nguyên do khác nhau. Một số người chơi đã hoàn toàn nhận thức được nguy hiểm từ việc hành động theo số ít, như Hạ Vân Lâm chẳng hạn, dưới mong muốn của việc được sống sót, cô ta không khỏi tích cực chủ động giúp đỡ những người khác. Kế hoạch tìm kiếm người chơi nguy hiểm bên ngoài cuối cùng đã bị tạm dừng. Cố Cảnh Thịnh và Hạ Hiểu Vân đứng hai bên trái phải để đỡ Hoàng Hoàn, hai người không định cố sức để đưa cô ta trở lại tầng một, mà rẽ thẳng vào công viên nước ở trên tầng cao nhất. Hai người còn trải nệm lên ghế dựa bãi biển để em gái bị thương này có thể nghỉ ngơi thoải mái. Bên cạnh xác của Cung Vạn Hâm không để lại đồ đạc gì, Thương Mân Nga và Đồng Vĩnh Phương là những người chịu trách nhiệm thu dọn hậu quả, cả hai đang phải cân nhắc lượng vận động cần thiết để vác thi thể anh ta qua vai kề vai một chỗ với Lưu Ký, cuối cùng, cả hai quyết định chuyển anh ta xuống phòng 000000 tầng 2, làm bạn với khối thi thể vô danh ở đó. Không có ai định quay trở lại tầng một —— Xét thấy biểu hiện của Cố Cảnh Thịnh vẫn luôn đủ tin cậy, Đỗ Chí Hiên và những người khác không chút do dự mà theo sát đại lão, chuyển đại bản doanh tạm thời từ sảnh tự phục vụ sang công viên nước. So với trải nghiệm phải ngủ trên sàn trước đấy, đám người chơi nhanh chóng phát hiện ra những ưu điểm của công viên nước. Khi đói thì sẽ có những món ăn vặt mới nướng thơm ngon, khi lạnh thì sẽ có những bộ quần áo mùa hè với đủ màu sắc. Khi buồn ngủ thì chỉ cần tìm một chiếc ghế trên bãi biển và đặt lưng nằm xuống. Nói chung, trong bốn phương diện cơ bản như ăn, mặc, ngủ và phương tiện đi lại thì chỉ có cái cuối cùng là không tương thích với chức năng của phó bản, ba cái đầu tiên đều được đáp ứng tại công viên nước.