Chương 175: "Thetis" Ra Khơi (57)

Bắt Đầu Từ Boardgame

05:06 - 19/02/2024

Lâm Kỳ Sâm: "Các phòng trên 'Thetis' không được sắp xếp theo số thứ tự thông thường. Tính cả khu vực công cộng, có tổng cộng 27 phòng. Nếu suy nghĩ của tôi là đúng thì nó hẳn là một khối rubik bị làm rối.” Thương Mân Nga và Thi Oánh Oánh: "......?" Lâm Kỳ Sâm nói tiếp: "Ngoại trừ '00', số phòng được cấu thành từ 6 tổ hợp số, lần lượt là '25', '02', '23', '15', '18' và '07'. Vì những con số này đều nằm trong khoảng từ 1 đến 26, hãy thử giải mã chúng theo thứ tự của bảng chữ cái, từ trước đến sau sẽ được: Y là Yellow (vàng), B là Blue (xanh dương), W là White (trắng), O là Orange (cam), R là Red (đỏ), và G là Green (xanh lục). Như mọi người đều biết, khối Rubik tiêu chuẩn có sáu màu: vàng, xanh dương, trắng, cam, đỏ và xanh lục —— làm sao vậy, hai người có ý kiến gì khác à?” Thương Mân Nga và Thi Oánh Oánh lắc đầu —— Bọn họ không có ý kiến khác, chỉ đang suy ngẫm xem bản thân rốt cuộc có bao nhiêu khuyết thiếu trong thường thức. Lâm Kỳ Sâm: "Cô Diệp đã sớm phát hiện ra chuyện này, cho nên cô ấy sử dụng phương pháp tương tự để đưa ra manh mối. Mật khẩu két sắt ‘122309’ là do cô ấy thiết kế, sáu con số tương ứng với các chữ cái 'lwi'." "......" Thương Mân Nga không khỏi thấy may mắn vì Diệp Xán Xán đưa nó cho Lâm Kỳ Sâm, nếu là anh ta, rất có thể sẽ mang theo đáp án tiến vào hũ tro cốt. Lâm Kỳ Sâm: "Trước khi nói về cảm ứng điện từ, cô Diệp còn đặc biệt nhắc nhở tôi mấu chốt để giải câu đố nằm ở phương thức đánh chữ. Nếu 'lwi' được viết theo kiểu Ngũ bút, thì ký tự tương ứng với nó là chữ '囚' (*). Theo chữ tượng hình, nó trông giống một người bị mắc kẹt trong không gian hình vuông, đó là chiếc két sắt chứa thi thể trong phòng của cậu." (*) '囚': nhà tù 人: người 口: chữ viết trông giống một chiếc hộp -> người bị nhốt trong hộp Thương Mân Nga đột nhiên cảm thấy Cố Cảnh Thịnh cũng không dễ dàng —— Cô ấy giống như một giáo viên yêu nghề kính nghiệp mà đặt ra đề bài, sau khi nhận thấy tất cả thí sinh đều không theo kịp suy nghĩ để giải đề, cô ấy không còn cách nào khác ngoài việc vẽ lại điểm chính của bài thi. Lâm Kỳ Sâm: "Ở lời nhắn đầu tiên, bao gồm cả những lời nhắn được tìm thấy sau đó, tất cả đều ám chỉ chúng ta nên xem xét đến vấn đề màu sắc. Cà chua màu đỏ, trứng gà màu vàng và hành lá màu xanh. Hai màu đầu tiên là cố định, còn màu thứ ba thì tùy chọn, nói cách khác, nạn nhân tiếp theo sẽ được chọn ra từ những phòng có tổ hợp số màu vàng - đỏ hoặc vàng - đỏ - xanh, sau đó dựa vào câu cuối cùng trong lời nhắn, 'Vậy sao không bắt đầu nếm thử từ đĩa gần bạn nhất’ để suy luận ra nạn nhân tiếp theo trong danh sách trình tự giết." ——Số phòng ‘251800’ đại diện cho màu vàng và đỏ, hành khách là Thương Mân Nga; trong khi số phòng ‘251807’ đại diện cho màu vàng, xanh lá và đỏ, hiện nay đang thuộc quyền sở hữu của Vệ Gia Thời. Thương Mân Nga cố gắng tiêu hóa luận điểm của Lâm Kỳ Sâm một lúc, nghi hoặc hỏi: "Cả em và Willder đều ở tầng ba, nhưng thật ra thì khoảng cách lại rất gần với trung tâm của tầng hai, đúng không?" Lâm Kỳ Sâm: "Trong mắt những hành khách thông thường, cả hai đều ở tầng ba, nhưng đối với những hành khách đặc biệt mà nói, thì chỉ có Willder tiên sinh là ở tầng ba mà thôi —— Xét trên khái niệm khoảng cách, chúng ta đang nhìn nhận nó như một khối rubik lập phương bị rối, còn hành khách đặc biệt thì lại tính toán dựa trên vị trí ban đầu của khối rubik." Ngay cả khi có đồng đội ân cần giải thích bên cạnh, Thương Mân Nga vẫn không khỏi cảm thấy đau đầu —— rõ ràng anh ta chỉ muốn thông qua phó bản trung cấp một cách bình bình thường thường, tại sao hệ thống lại nhắc anh ta nhớ về nỗi sợ hãi bị chi phối bởi hình học không gian thời sinh viên cơ chứ........ Trong cùng một phó bản, với cùng một biểu cảm sét đánh, Cố Cảnh Thịnh dẫn theo người đồng đội đã giải quyết xong vấn đề cá nhân của mình, đến sảnh tự phục vụ để tụ họp với Hạ Hiểu Vân, bắt đầu thời gian dùng bữa vui vẻ. Vệ Gia Thời thở dài, bình thản nhìn chăm chú chiếc đĩa sứ trước mặt —— giờ chỉ cần nhìn thấy xương cá là cậu có thể liên tưởng tới hẳn một cái cây kiến thức. Cố Cảnh Thịnh: “Việc khu vực sinh hoạt được xây dựng dựa trên mô hình của khối rubik cũng không quá khó đoán. Hơn nữa, Lý Cao Thạc tiên sinh đã từng giúp đỡ tôi ở phó bản trước đó, nên khi biết anh ta có thể là nạn nhân tiếp theo của hung thủ, tôi đã trực tiếp đến phòng 251800 để loại bỏ luôn tên hung thủ đang trốn trong két sắt —— Trước sử dùng [Chiếc nhẫn đồng mộc mạc] để vô hiệu hóa người kia, sau đó thắp [Ngọn nến đen được ban phước] để làm bay hơi nước, giảm trọng lượng của thi thể, còn có thể che mắt Lâm tiên sinh.” Hạ Hiểu Vân nói thêm: “Dựa vào đống thông tin được phát hiện sau đó, thì người chơi trong két sắt không ai khác chính là Vương Cảnh Phi tiên sinh.” Vệ Gia Thời: “..........” Chẳng trách tên kia dù có mặt trong sổ ghi chép ở sảnh tự phục vụ, nhưng những lúc khác lại như bốc hơi khỏi phó bản. Cố Cảnh Thịnh cắt một miếng thịt cá non mềm, chấm vào chút nước tương, muối tinh và mù tạt: “Vương Cảnh Phi tiên sinh mang trên người tờ hướng dẫn sử dụng mà anh ta đã xé ở cạnh bên của két sắt, cùng với thẻ phòng của anh ta, và đúng như dự đoán, có cả kim châm và thuốc độc mà hệ thống miễn phí cung cấp cho." Tác giả có lời muốn nói: Nhiều lời một câu: Cố Cố và Hạ Hạ ngay từ đầu đã nói với nhau là họ “không phải người chơi đặc biệt”. Chúc mừng Lâm tiên sinh đã phát hiện ra sự thật! Vấn đề về keo dán đã được Cố Cố và Lâm Kỳ Sâm đề cập đến trước đó. Phó bản lần này có phần chuyển đổi góc nhìn trong việc [giải đố], có ai để ý đằng sau thủ thuật che mắt ở chương 133, luôn có ít nhất một bên thứ ba xuất hiện trong tất cả các mô tả về Cố Cố không? Vì vậy, trong phó bản lần này, người giải câu đố thực ra không phải là Cố Cố mà là Lâm Kỳ Sâm, và Cố Cố chính là một phần của câu đố.