Chương 185: "Thetis" Ra Khơi (67)

Bắt Đầu Từ Boardgame

03:20 - 22/02/2024

Cố Cảnh Thịnh: “Tiện thể nói thêm, mặc dù vẫn còn nhiều nghi vấn, nhưng di ngôn của Cung tiên sinh mà X Quân tường thuật cho mọi người không hề bị tôi bóp méo đâu nhé.” Cùng lúc đó, ở tầng ba. Lâm Kỳ Sâm đang tự kiểm điểm với hai người bạn đồng hành của mình: “Cô Diệp không hề thay đổi di ngôn của Cung tiên sinh, với trình độ của cô ấy, thì chẳng có lý do gì để biên soạn ra một lời nói dối có trăm ngàn sơ hở như vậy. Nhưng đáng tiếc, vì các chi tiết trong di ngôn của Cung tiên sinh và lời khai của cô Hoàng Hoàn có thể chứng thực lẫn nhau, nên tôi đã bỏ qua vấn đề lớn nhất trong đó. Nếu hung thủ sử dụng biện pháp bóp cổ, thì mục tiêu thực sự của hắn chắc chắn không phải cô Hoàng Hoàn, vì vậy, cho dù là để thu hút sự chú ý của Cung tiên sinh, thì cũng không cần phải đẩy cô Hoàng ra trước, sau đó đến Cung tiên sinh, rồi cuối cùng lại dùng cô Hoàng để thu hút Cung tiên sinh —— Cô Diệp ngay lập tức nhận ra lời nói dối của Cung tiên sinh và biến lời khai của anh ta thành di ngôn cuối cùng." Lâm Kỳ Sâm hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói: "Cung Vạn Hâm mới là hành khách đặc biệt, còn người giết anh ta chính là cô Diệp Xán Xán. Về phần Trương Tinh Vũ, tôi e rằng anh ta mới là nạn nhân thực sự." Cố Cảnh Thịnh: “Hoàng Hoàn đương nhiên không phải là mục tiêu thật sự, nếu hung thủ ngay từ đầu muốn giết cô ấy, hắn sẽ chẳng bao giờ lựa chọn phương pháp bóp cổ đâu. Lúc tôi cùng X Quân tìm thấy cô Hoàng và Cung tiên sinh, bên cạnh bọn họ là thi thể của Trương Tinh Vũ tiên sinh." Vệ Gia Thời suy nghĩ một chút, hỏi: "Vậy thẻ lời nhắn được tìm thấy trên người Cung tiên sinh là ở đâu ra?" Cố Cảnh Thịnh mỉm cười: “Tấm thẻ đó, ban đầu được đặt trên mặt đất giữa hai người —— Lưu ý, cô Hoàng Hoàn từ đầu đến cuối không hề nhìn thấy mặt hung thủ, chỉ nghe thấy giọng nói, với sự phát triển của công nghệ trong [Boardgame Vui Vẻ], thì chẳng có gì lạ khi Cung tiên sinh được trang bị đạo cụ có chức năng ghi âm trước khi vào phó bản cả.” Vệ Gia Thời: “Vậy ra cô Hoàng không biết ai là người đã tấn công mình?” Cố Cảnh Thịnh gật đầu: “Nếu tôi đoán không lầm, thì sự việc hẳn là Cung tiên sinh đã lợi dụng cơ hội ở một mình, đầu tiên giết chết Trương tiên sinh, sau đó tấn công cô Hoàng từ phía sau, rồi lại lợi dụng âm thanh để cô Hoàng hiểu lầm, trở thành nhân chứng cho anh ta.” Hạ Hiểu Vân nói thêm: “Về phần tấm thẻ lời nhắn ở hiện trường, Cung tiên sinh có thể giải thích rằng chính Trương tiên sinh định dán nó lên người cô Hoàng hoặc anh ta, nhằm che giấu đối tượng tử vong thực sự.” Cố Cảnh Thịnh thật muốn thắp một nén nhang cho đầu óc của vị hành khách đặc biệt này, rồi thở dài: "Cung tiên sinh thật ra cũng không giỏi ngụy trang lắm đâu —— Tôi cảm thấy bọn họ không phải đang kiểm tra năng lực phá án của hành khách thông thường, mà là năng lực phản ứng tại chỗ của tôi." Vệ Gia Thời: "......." Đội trưởng chị thấy vui là tốt rồi. Cố Cảnh Thịnh: "Về phần Trương Tinh Vũ tiên sinh, cậu ta hiện tại không có ở trên tàu —— Cung Vạn Hâm tiên sinh bị hạn chế bởi quy tắc của hệ thống, không thể giấu xác, nhưng tôi thì lại có thể ném anh ta xuống biển —— Dù sao với thân phận của tôi trong phó bản, cũng chỉ là một hành khách thông thường và vô hại mà thôi." Vệ Gia Thời cảm thấy thân phận “thông thường” của đội trưởng nhà mình không được điển hình cho lắm, mà cũng chẳng rõ ràng, hoàn toàn trở thành CP() với hệ thống thì có. ( ) CP: couple: ý chỉ Cố Cố thành một đôi với hệ thống, chơi đùa với trái tym mọi người =))) Cố Cảnh Thịnh: “Trên thảm còn có vết chân máu, là tôi dùng giày của Trương tiên sinh để lại trên thảm đấy —— Khi xử lý hiện trường, tôi phát hiện ở phần mũi của đế giày có một ký tự ngôi sao bốn cánh khá đặc biệt, nên tôi đã cắt phần đó ra, giấu nó trong ba lô để sẵn sàng sử dụng bất cứ lúc nào.” Vệ Gia Thời phản ứng một lúc rồi mới nhận ra: "Nhưng sau đó Vương Sâm Bồi tiên sinh lại nói, anh ta bị Trương Tinh Vũ tiên sinh tấn công......." Cố Cảnh Thịnh: “Nói dối mà thôi —— Tôi đoán nếu không xảy ra chuyện của Trương Tinh Vũ tiên sinh, Vương Sâm Bồi có thể đã định đổ lỗi cho quý ông 072315 bí ẩn rồi, nhưng không sao, cuối cùng tôi vẫn có thể phân biệt ra được.” Vệ Gia Thời gật đầu, bởi vì hai người kia sớm đã lạnh() đến mức không thể lạnh hơn… ( ) Lạnh ở đây là die ạ =)) Trên tầng 3 “Thetis”, phòng suite. Lâm Kỳ Sâm đã im lặng một lúc, hai người đồng đội của anh cần có đủ thời gian để sắp xếp các sự việc và bình tĩnh lại. Thương Mân Nga cảm thấy cuộc sống của mình có hơi không chân thực —— Lần cuối cùng anh có cảm giác này là sau khi vô tình đánh đổ bình máu của bản thân, bước chân vào thế giới phi khoa học của [Boardgame Vui Vẻ]. Ai có thể tin được là chỉ cách đấy vài phó bản, "Diệp Xán Xán" vẫn còn là một người mới bị Hà Sở Văn đuổi tới mức chạy té khói cơ chứ? Thi Oánh Oánh nhỏ giọng nói: “Em đã chú ý đến ba lô của cô Diệp rồi, nhưng nếu nhìn từ bên ngoài thì đâu giống như có một chiếc giày được giấu bên trong đâu?” Lâm Kỳ Sâm: "Cô ấy không cần phải giấu cả chiếc làm gì, chỉ cần cắt phần phía trước ra là được rồi." Thi Oánh Oánh: "......." Cô quả nhiên không có chút tiền đồ nào trên con đường trí lực lưu này.