Chương 878: Uông gia thần bí

CHƯƠNG 878: UÔNG GIA THẦN BÍ Đêm xuống, trên trời lấp lánh trăng sao, gió lạnh thổi buốt giá. Khu trung cấp Cửu Long, một mảng đèn đuốc sáng rực. Đây là khu dân cư cao cấp được gọi là trung lưu của Hương Cảng, chỉ người giàu có mới đủ điều kiện sinh sống. Tuy nhiên, một nửa khu dân cư trung cấp này không được tốt lắm, phía tây bắc trung lưu Cửu Long có một khu vực, xung quanh hai ba trăm mét không có lấy một công trình nào, chỉ có một khoảng sân rộng lớn ẩn dưới những tán cây, nhìn qua trông rất cổ kính, còn có phong thủy bao quanh khá tốt. Trên một ngọn đồi cách đó hai ba trăm mét, Trần Hạo dừng xe, quan sát toàn bộ bố cục của sân. Trong mắt Trần Hạo, có thể cảm giác được khoảng sân này bên trong có rất nhiều vệ sĩ, với số lượng lớn, canh phòng rất nghiêm ngặt. Nhất định trong sân được sắp đặt gì đó, người sống thì dược theo dõi, âm linh có pháp khí. Có điều các pháp khí hiện nay đều bị suy yếu một cách kỳ lạ, đều không thể sử dụng nữa. Nơi này chính là nơi anh trai Uông Hải ở. Không tệ, anh trai của Uông Hải còn chưa chết, mặc dù tình trạng bây giờ của hắn ta sống không ra sống chết không ra chết, nhưng sinh mạng của hắn ta vẫn còn. Cái này đúng là làm người ta ngạc nhiên, một người thường, cũng không cần tu hành gì, đã sở hữu mức tuổi thọ cao nhất của con người, xem ra, ngay cả khi đến mức cao nhất rồi còn có thể tiếp tục kéo dài tuổi thọ, mặc dù cách kéo dài tuổi thọ này có hơi kỳ cục, nhưng cũng là điều rất khác thường, nếu bị người trong giới tu hành biết, cũng đủ để bọn họ ghen tị nổ mắt. Hơn nữa, gen kéo dài tuổi thọ này của Uông gia cũng rất mạnh, số mệnh thình vượng, nếu không có việc gì ngoài ý muốn, trong vòng trăm năm sẽ không thể nào suy tàn. Vừa nhìn, Trần Hạo vừa kinh ngạc. Bố cục của toàn bộ đình viện này, cư nhiên lại chính là một phong thủy trận cỡ lớn, hình như bên trong còn có một loại cấm chế đặc biệt khác. Đặc biệt kinh người, nơi này của anh trai Uông Hải, chính là tâm điểm của phong thủy trận. Xem ra, món bảo bối này của Uông gia, thật sự rất lợi hại. Sau khi nhìn qua, đang định thả hai âm linh ra, đột nhiên sắc mặt Trần Hạo khẽ biến, ánh mắt nhìn chăm chăm về một hướng. Nhận thức được đám người từ bên kia đang bắt đầu lại gần đây, nhìn qua mục đích của bọn họ có lẽ là khoảng sân kia. Đám người ka khoảng bốn năm mươi người, trên người tên nào tên nấy đều nặng sát khí, còn mang theo cả vũ khí nóng, hình như có một chút giống người trong nước! Xem xét tình hình một lát, Trân Hạo nở nụ cười, sau đó từ trên xe bước xuống, mang theo ba vật nhỏ chủ động tới gần cái sân. Vừa đến gần, đột nhiên tiếng súng đồng loạt vang lên, cảm giác thật giống một trận chiến nhỏ thời chiến tranh. Trần Hạo không để ý màn súng đạn này, bước chân chậm rãi đi thẳng đến nơi anh trai của Uông Hải ở. Quanh đi quẩn lại một vòng, mới đi đến sân sau nhà. Nhìn từ phía trước, sân trong không có gì nổi bật. Thế nhưng bên ngoài sân, đã có hơn mười camera theo dõi không chừa một góc chết nào, hơn nữa còn có mấy vệ sĩ canh chừng dù bên ngoài có xảy ra náo nhiệt gì, bọn họ đều không rời khỏi vị trí bảo vệ của mình. Trần Hạo mang theo ba vật nhỏ đi qua, để Lam hồ điệp trực tiếp ra đại chiêu mễ huyễn. Sau đó nghênh ngang mà tiến thẳng vào. Vào được căn phòng bên trong sân, Trần Hạo liền thấy rõ nơi này là một từ đường*, phía bên trên trưng bày rất nhiều bài vị. (* phòng thờ) Mắt lướt qua một vòng, Trần Hạo liền kinh ngạc. Những bài vị này, phải hơn trăm cái, thời gian kéo dài phải vượt qua hai trăm năm, tất cả bài vị đều là họ Uông. Hơn nữa Trần Hạo còn phát hiện ra bài vị của của Uông Hải ở trong đám bài vị này, còn cả một bài vị không nên xuất hiện. Uông Trung Vệ! Cái gì thế này, còn có quan hệ xa như vậy sao? Thật là nhìn không rõ được lai lịch của Uông gia này. Lúc này Trần Hạo mới phất tay, đem hai âm linh thả ra. Ban đầu, Ngô đại đương gia cùng Uông Hải còn có chút ngỡ ngàng. Cho đến khi trông thấy Trần Hạo thì hai người mới lập tức hoàn hồn. “Đại sư.” Trần Hạo gật đầu: “Ta đã đến Hương Cảng rồi, ở đây không xảy ra bất thường gì, nhất định đây là do anh trai ngươi sắp xếp tạo nên những bài vị này, ngươi xem, ở đây còn có bài vị của ngươi.” Uông Hải cả kinh, xoay người nhìn lại liền nhận ra, đúng là có rất nhiều bài vị được xếp theo tầng lớp, nhiều vô số kể, trên mỗi một cái đều là họ Uông! Sau đó, Uông Hải liền thấy được bài vị của mình! Sửng sốt một lúc, Uông Hải bỗng dưng cười thành tiếng, cười đến không ngừng được. Bên này, Ngô đại đương gia cũng đầy sửng sốt, sau đó kinh ngạc nói: “Uông Trung Vệ? Đại sư, có phải lão già này nhìn nhầm rồi không?” Trần Hạo nói: “Ngươi không nhìn nhầm,chỉ là Uông Trung Vệ này và Uông Trung Vệ chúng ta biết có cùng một người hay không thì ta không chắc.” Ngô đại đương gia nhìn về phía Uông Hải: “Đội trưởng Uông, ngươi có biết Uông Trung Vệ này không?” “Biết? Ha ha, ta còn muốn nói ngoài việc ta biết mình có bố mệ cùng một anh trai ra, cái gì ta cũng không biết, ngươi có tin không?” Uông Hải sắc mặt bi thảm mở miệng. Ngô đại đương gia trầm mặc. Uông Hải nhìn về phía Trần Hạo: “Đại sư, ta nghĩ nên tìm con cháu của anh trai ta, hỏi cho rõ ràng.” “Nếu muốn hỏi rõ, trực tiếp tìm anh trai ngươi không phải tốt hơn sao?” Trần Hạo đầy ý tứ mà nói. Uông Hải sửng sốt, chợt ánh mắt lộ vẻ kinh hãi nói: “Đại ca của ta, lẽ nào hắn...” “Không sai, hắn còn sống, hơn nữa còn đang sống rất tốt.” Nói rồi, Trần Hạo bước tới phía đài cao nhất, cầm lấy một cái bình thử di chuyển, lập tức trước mắt liền xuất hiện một cửa hầm. Hình như đây không phải là cách mở chính xác thì phải, vì cửa hầm vừa mở ra, tiếng súng đã vang lên, lập tức một màn đạn như mưa bắn ra. Chỉ có điều lúc đạn vừa bay tới trên người, thì đột nhiên dừng lại, sau đó hợp lại thành một quả bóng, bị Trần Hạo thu lại. Bước vào cửa hầm, đi xuống theo cầu thang xoắn ốc, phía dưới là một tầng hầm rộng lớn. Nhưng tiếp đó lại là một màn đạn bắn ra, nhưng vẫn bị Trần Hạo khống chế như trước. Hơn nữa ở tầng này còn bố trí các loại bùa chú và pháp khí, nhưng hiện tại đối với Trần Hạo, những lớp trang bị này hoàn toàn vô dụng. Rất nhanh Trần Hạo đã đi tới một huyệt động lớn. Huyệt động này rộng khoảng vài trăm mét, bốn phía được bố trí một cách huyền diệu, rất dễ nhận thấy đây cũng là cấm chế. Thậm chí ở phía trên hang động còn có một cái lỗ, có lẽ là dùng để liên lạc với bên ngoài, lúc ngẩng đầu nhìn lên còn có thể thấy một thứ, chính là Thất Tinh Bắc Đẩu! Ánh sao từ bên trên chiếu trực tiếp xuống một chiếc quan tài bằng bạch ngọc nằm trong huyệt động, có vẻ như một năng lượng nào đó đang được hấp thu. Mà người nằm trong quan tài bằng bạch ngọc kia chính là anh trai của Uông Hải. Đang định tới gần thì Trần Hạo dừng lại, tỏ vẻ thích thú mà quan sát mặt đất xung quanh quan tài. Trên phần đất này, thoạt nhhinf thì không có gì bất thường, thế nhưng Trần Hạo đã phát hiện ra một luồng âm khí ác liệt mạnh mẽ xuyên qua mặt đất. Nếu không ngoài dự tính, chôn dưới lòng đất này là cương thi! Thật thú vị. Ở đại lục hầu như không được thấy cương thi xuất hiện, hắn chỉ thấy duy nhất một lần nhưng không nhìn được chính diện. Khong nghĩ tới lại tình cờ gặp được trong tình huống như thế này, hơn nữa cũng không phải chỉ có một hai con, mà có hẳn mười tám con. “Tiểu Hắc Tiểu Hoàng, mau đến chào hỏi.” Trần Hạo hô một tiếng. “Rõ.” Gà trống cũng đầy hứng thú, hiểu ngay ý Trần Hạo, nhanh chóng cùng Tiểu hắc lao thẳng tới. Khí tức của hai sinh vật vừa xuất hiện, những cương thi bị chôn vùi dưới mặt đất ngây lập tức bị kinh động, một đôi tay duỗi ra từ nền đất, sau đó cả một thân hình trực tiếp ngồi thẳng dậy, trong miệng thở ra mùi hôi thối, cùng những chiếc răng nanh nhe ra. Chỉ phút chốc, một đoàn cương thi từ dưới lòng đất chui lên. Chờ bùn đất rớt xuống từ trên người chúng nó, Trần Hạo mới kinh ngạc nhận ra, bộ dáng của những cương thi này khác xa so với tưởng tượng, tất cả đều rất đẹp đẽ, trên người bọn họ đều không mặc quần áo, chỉ có điều cả người đều sơn một màu vàng kim, nhìn qua trông y hệt mấy bức tượng La Hán biết đi vậy.