Chương 883: A Mịch La trở về

CHƯƠNG 883: A MỊCH LA TRỞ VỀ @ $#%& $%... Nhìn nụ cười của Trần Hạo, người da đen hồi phục tinh thần và phát ra đủ loại âm tiết lạ trong miệng. Trần Hạo nheo mắt lại, còn một tay khác thì gảy một cái, một luồng sáng bay ra và ngay lập tức tóm được một con rắn đang nấp trong khu tối, khi nghe thấy tiếng của người da đen thì nó xoay người lại và nhìn chằm chằm về phía Trần Hạo, bất cứ lúc nào cũng có thể tự phân thành hai theo ý muốn. Người da đen ngơ ngác nên dừng niệm chú. Mà cổ tay Trần Hạo rung lên, Hiên Viên Đệ Tam trực tiếp cứa lên cổ người da đen tạo thành một vết sẹo, máu tươi chảy xuống đất. "Đừng hung mà, t.a b.iết n.ói t.iếng H.án." Người da đen vội vàng mở miệng, dùng tiếng Hồng Kông sứt sẹo đáp lại hắn. Trần Hạo dừng động tác và tiếp tục nói: "Vậy có chuyện gì xảy ra với con bạch tuộc lớn thế?" Người da đen nói với giọng yếu ớt: "N.ó l.à c.on th.ú." Trần Hạo nhíu mày: "Lặp lại lần nữa, ta mà không hiểu thì ngươi chết chắc rồi." Người da đen vội vàng và cố gắng gằn từng chữ một: "N.ó l.à th.ánh th.ú." Lần này thì Trần Hạo đã hiểu, Thánh Thú! Ừm, con thú to lớn là Thánh Thú? Chưa nói đến việc nó dễ bị giết, cho dù là vũ khí nóng cỡ lớn đều có thể dễ dàng phá hủy, yếu ớt như vậy mà cũng dám gọi là Thánh Thú. Trong núi không hổ à! "Ngươi đến đây làm gì?" Trần Hạo hỏi tiếp. Người da đen hơi do dự, trả lời hai cái cổ quái âm tiết, nhìn Trần Hạo sắc mặt lại đêm đen đến, hắn vội vàng sửa lời nói: "Vu, đúng vậy. Là Đại Vu Sư muốn ta đến cướp nó về." Trần Hạo nói: "Đại Vu Sư? Nói cách khác, ngươi chỉ là một tên lính quèn thôi à? Xem ra giá trị của ngươi rất thấp đấy." Người da đen run rẩy, vội vàng nói: "Giá trị của ta rất cao, , giá trị cao, ta biết chỗ của Thánh Thú đấy." Trần Hạo nhíu mày, vẻ mặt chẳng hiểu gì. Người da đen vội vàng khoa tay múa chân để cho hắn dễ hiểu. Sau đó Trần Hạo mới hiểu được một ít. Người da đen này nói, hắn biết dòng suối của Thánh Thú ở đâu, hắn có điều khiển Thánh Thú bạch tuộc lớn do dòng suối tạo thành. Mà kẻ chủ mưu là một tên Đại Vu Sư bí ấn. Trước đây bọn chúng đã từng tạo ra được những con Thánh Thú, mặc dù chúng vô cùng mạnh mẽ, nhìn hung dữ nhưng thật ra vẫn là sinh vật bình thường, khi đối mặt với vũ khí nóng thì sức chống cực rất yếu, cho nên bọn chúng mới âm thầm ẩn nấp trong tối vừa nghiên cứu cách khiến cho Thánh Thú mạnh hơn nữa, vừa chờ cơ hội. Cho đến lúc này, thế lực sau lưng người da đen mới biết được sự tồn tại của Tinh Ngọc và Nhật Thạch, sau đó cùng các thế lực khác cũng đổ xô đến Hồng Kông như ong vỡ tổ vậy, người da đen điều khiển được Thánh Thú nên đến đây để cướp đoạt. Kết quả mới thật sự khiến hắn ta bất ngờ, nó không bị thế lực khác đoạt mất mà lại bị một người giết Thánh Thú, còn bắt sống hắn ta nữa. Còn về dòng suối của Thánh Thú thì thật sự không biết miêu tả như thế nào, nhìn thì không thấy giống nơi sản xuất ra vật lạ ở trên Trái Đất, chỉ cần kết hợp đủ năng lượng mạnh thì có thể tạo ra động vật vô cùng to lớn. Thế lực sau lưng người da đen dùng dòng suối của Thánh Thú tạo ra được hơn hai mươi quái vật khổng lồ, ấn nấp trong bóng tối và chờ đợi thời cơ để hành động. Chỉ đáng tiếc sức mạnh ban đầu của dòng suối Thánh Thú gần như bị tiêu hao, rất cần nguồn năng lượng mới bổ sung vào. Theo nghiên cứu, bọn chúng phát hiện tổ chức Ác linh sở hữu Nguyệt Tinh có năng lượng cực mạnh, thế nhưng tổ chức này đã xuất hiện từ lâu, lực lượng mà bọn họ có được khiến bọn chúng không thể đối đầu được, cho nên chỉ có thể nhìn mà không dám làm loạn. Cho tới lần này có một thông tin được truyền ra trên mạng đen nói rằng ở Hồng Kông có một gia tộc cổ xưa cất giấu hai đồ vật với năng lượng giống như Nguyệt Tinh, chính là Tinh Ngọc và Nhật Thạch. Sau khi xác nhận mấy lần thì mới biết thông tin đó bị con cháu dòng chính của gia tộc truyền ra, vô cùng đáng tin, sau đó vô số thế lực đổ xô tới nơi này. Còn sau này thì chính là tình trạng như bây giờ, Tinh Ngọc và Nhật Thạch không biết ở đâu mà mấy chục thế lực cứ cắm chốt ở Hồng Kông nhỏ bé này, nhìn chằm chằm tất cả động tĩnh, chỉ sợ gió lay một tí thôi cũng sẽ thu hút vô số ánh mắt. Khi biết được điều này, rần Hạo im lặng không nói nên lời. Hắn thật không ngờ, nếu không phải mình đến sớm thì Uông Gia Minh đã chơi mình một vố rồi. Quả nhiên, cho dù sắp xếp phong thủy có tốt đến đâu, người càng nhiều, chỉ là một nồi cháo lớn thế này nếu phân chia không đều sẽ có mâu thuẫn ngay, dù cho đó là gia tộc trăm năm cũng không có cách nào xử lý được cho nên chỉ trong vòng một đêm đã tan thành mây khói. Tuy nhiên lần này có nhiều thế lực cùng tụ tập ở đây coi như cũng là một cơ hội. Trật tự cũ đã biến mất, trật tự mới còn chưa đến, đây là một giai đoạn trống không. Nếu không còn đường tu luyện ở Trung Quốc đại lục nữa thì phương pháp tu luyện ở khu vực bên ngoài cũng sẽ biến mất thôi. Không phải chúng muốn Tinh Ngọc và Nhật Thạch à? Vừa khéo có thể bảo vệ đằng sau cho Cổ Đạo Toàn. Suy nghĩ thay đổi liên tục, rất nhanh hắn nghĩ ra một cách. Sau đó, Trần Hạo nhìn mảnh đất này. Ánh mắt như có ánh sáng bay ra, toàn bộ sức sống của Hồng Kông, con người, âm khí, các luồng khí di chuyển và đan vào nhau như cái lưới, liếc qua là nhìn thấy. Mà ở giờ phút này, trong hơi thở phức tạp này còn xen lẫn thêm mấy hơi thở khác, rõ ràng đó là hơi thở của mấy người trong các thế lực lớn đến Hồng Kông. Trong đó, Trần Hạo còn phát hiện tồn tại rất nhiều dị loại, mà có một số loài dường như không bị ảnh hưởng gì, thậm chí còn sống thoải mái như cá gặp nước. Nhất là hơi thở của đám dị loại này khiến cho Trần Hạo cảm thấy vô cùng kỳ quái, từ lúc hắn tu hành tới giờ chưa gặp qua bao giờ. Khi cảm nhận được toàn bộ, Trần Hạo liền nhíu mày lại. Đám dị loại này không phải sinh vật ở trên Trái Đất. Khi Thiên Đạo vẫn còn tồn tại thì bọn chúng chỉ có thể lẩn trốn, bây giờ Thiê Đạo biến mất rồi, bọn chúng liền chạy ra ngoài chơi! Cũng được đấy chứ, giai đoạn này cứ coi như là khoảng thời gian tiêu độc đi, là một cơ hội tốt để diệt hết đám dị loại đang chiếm chỗ trên Trái Đất. Trần Hạo quyết định xong liền nhìn người da đen và nói: "Không muốn chết thì làm theo nhứng gì ta bảo, làm xong, ta thả ngươi, làm không tốt, chém." Người da đen vội vàng gật đầu, âm thầm phào nhẹ nhõm. Lúc nãy hắn ta cứ có cảm giác bị vong hồn rét lạnh bao quanh, lúc nào cũng có thể bị giết chết, cho đến khi Trần Hạo mở miệng thì cái cảm giác đó mới không còn, nhưng cả người cũng bị dọa sợ, mồ hôi tuôn ra như tắm! Người da đen thật sự không muốn được trải nghiệm lần thứ hai ở rìa cái chết nữa. Thời gian dần dần trôi qua, sau mấy tiếng đồng hồ, đột nhiên một dãy núi ở Hồng Kông rung chuyển mãnh liệt, có đá lăn xuống, cây cối bị thổi bay, và rồi trên núi xuất hiện vết nứt, trong đó hiện ra ánh sáng màu vàng chói lóa, xuyên qua bầu trời, ngay cả người thường cũng nhìn thấy rõ ràng. Tuy nhiên ánh sáng này xuất hiện rất ngắn, khi nó biến mất thì động đất cũng dừng lại. Nhưng ngay sau đó chuyện này lan truyền rất nhanh ở Hồng Kông. Có một kho báu bí ấn dưới lòng đất của Hồng Kông, bây giờ chúng bị người khác phá vỡ rồi, báu vật bị người ta cướp và chuẩn bị mang đi, dựa theo lời những người còn sống sót thì bảo vật đó gọi là Thần Tỉ. Tin tức chỉ được lan truyền trong vòng hai tiếng đồng hồ mà ở sân bay quốc tế Hồng Kông liền có một chiếc máy bay đã hạ cánh, sau đó một bóng người từ trên máy bay tiếp đất. Người này ăn mặc rất thời thượng, tócdài uốn lượn sóng, từng sợi tóc đen nhanh bay trong gió, trên người mặc một chiếc áo len đen, vải nhung chồn trắng, đôi môi đỏ chót, tai đeo vòng kim cương, còn đeo cả kính. Trong tay cầm một túi xách hàng hiệu, phía dưới mặc tất chân, váy ngắn và đeo giày cao gót. Mặc dù bộ ngực phẳng, nhưng cũng không cản trở cho việc đáng giá một nữ thần. Người phụ nữ này, chính là A Mịch La.