Chương 891: Phong thần

CHƯƠNG 891: PHONG THẦN Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực Dịch: Mèo Hoang -------------------- Nói về Phong Thần Bảng, thứ này trên thực tế thì không giống với Phong Thần được nhắc đến trong truyền thuyết. Dựa vào thông tin được cho biết, cái gọi là Phong Thần Bảng chính là thần vật tự sinh ra trong trời đất ở mỗi thời đại. Thiên đình đã từng thống trị mọi thứ vì vậy mới xuất hiện Phong Thần Bảng. Phong chức cho chư thần, hoàn thiện Đại lộ Châu Thiên. Bây giờ Trần Hạo lấy không gian làm nền tảng và lấy mạng sống của chính mình làm lực kéo để thiết lập địa phủ để kiểm soát tất cả chúng sinh. Tuy rằng địa phủ chỉ là một cái võ rống, nhưng nơi đây đại biểu cho sự bắt đầu của thời đại mới, vì vậy mới có sự xuất hiện của Phong Thần bảng. Chỉ là Phong Thần Bảng của Trần Hạo giống như một địa phủ hoàn toàn mới, cái gì cũng không có, nơi này cần Trần Hạo đến để xây dựng nên một hệ thống mới. Giống như thế hệ đầu tiên của Phong Thần Bảng chính là do Hồng Quân thiết lập nên hệ thống Châu Thiên, tạo hóa ba thế giới, có được công đức vô cùng to lớn. Không gian được tạo ra trong này rất rộng lớn, nhưng yêu cầu cũng rất khắt khe. Hệ thống Châu Thiên trước đây đã từng giữ gìn ba thế giới, bảo vệ Thiên Địa bình ổn hơn hàng tỉ năm. Tuy rằng chưa thể nói đây là một hệ thống hoàn thiện, nhưng ít nhất cũng có nhiều thành tựu. Nhưng đáng tiếc thay, Phong Thần Bảng của thế hệ trước quá bảo thủ, tuy rằng biết phòng thủ lại không biết tấn công, bọn họ để cho thế lực thượng cổ nổi dậy, vô số người có sức mạnh ngang dọc đều bị xiềng xích, nhốt tại vùng đất này, tự mình tìm trò tiêu khiển tự vui vẻ với nhau, cũng tự đánh mất đi cơ hội tốt rồi. Hiện giờ Trần Hạo thiết lập lại địa phủ cũng xem như là lớp sơn mới cho trời đất âm u này, nếu như làm tốt có thể sẽ giống với cuộc cách mạng năm đó, một đốm lửa nhỏ có thể lan ra bãi cỏ, nhưng cũng có thể bị dập tắt trong im lặng. Tất cả những điều này đều phải xem Trần Hạo làm cách nào thiết lập hệ thống thuộc về địa phủ rồi. Trong lòng hắn nặng trĩu không tài nào lí giải, Trần Hạo thu lại Phong Thần Bảng, sau đó nguyên khí bay lên nhập vào thể xác. Vừa mở mắt, Trần Hạo thở ra một hơi, sau đó liền nhìn thấy nữ nhân áo trắng cùng với đại đế, đế quân đều đang đứng trước mặt. “ Chúc mừng đạo hữu, khống chế được vùng trời này, thành tựu không có gì sánh nổi.” Nữ nhân áo trắng chúc mừng. Trần Hạo cười:” Đừng nói như vậy, tôi đây chỉ là bất đắc dĩ, toàn bộ đều dựa vào tia sống của mình để ép buộc thúc đẩy mà thôi. Tôi vốn dĩ không có thực lực gì, với cả địa phủ bây giờ cũng chỉ là một lớp vỏ rỗng, có gì đáng để chúc mừng chứ. Nữ nhân áo trắng đáp: “ Năm đó trời đất mới sinh ra, thần quỷ tung hoành, Hồng Quân đạo chủ tuy không phải là mạnh nhất, nhưng dựa vào mưu kế hàng vạn năm đến cuối cùng cũng trở thành đạo chủ, phong thần cho các chư tiên. Trần Hạo đạo hữu bây giờ so với Hồng Quân đạo chủ năm đó dễ dàng hơn nhiều, ít ra thì trong trời đất này, không ai có thể ngang bằng cậu.” Trần Hạo đáp:” Được rồi, đừng có nịnh nọt nữa, không phải cô muốn làm chủ mặt trời sao? Thành tựu bây giờ của ta, không thể thiếu công lao to lớn của cô, ta hứa với cô rồi, một phân cũng không thiếu,” Nói rồi, Trần Hạo đưa tay ra, Phong Thần Bảng đột nhiên xuất hiện. Nhìn thấy vật ngay trước mắt, nữ nhân áo trắng, Đại Đế và Đế Vương ánh mắt đều sáng rực lên. Thứ này lần đầu xuất hiện chính là muốn sắc phong chư thần, là thần vật đứng đầu trong trời đất. Đáng tiếc sau khi phong thần thì vật này liền tan biến. Bây giờ nó xuất hiện lần thứ hai là để nói lên điều gì, ba người có mặt đều không hiểu rõ. Chỉ đáng tiếc, thần vật trời sinh đã tự mình nhận chủ, ngoài Trần Hạo ra, người khác không thể sử dụng, bằng không sẽ có người có ý đồ khác. Sau khi Trần hạo lấy ra Phong Thần Bảng, xuất hiên thần quang, tự động tỏa ra, lộ rõ một khoảng trắng. Trần Hạo sắc mặt nặng trĩu, mở miệng nói: “ Phong thần Nguyệt Linh làm thần chủ của mặt trời, nẵm giữ ánh trăng của địa phủ. Cùng với lời nói của Trần Hạo, trên Phong Thần Bảng xuất hiện hàng loạt chữ cổ, đợi sau khi kết thúc phong thần, một ánh thần quang bay xuống người của nữ nhân áo trắng. Ngay lập tức, trên người nữ nhân áo trắng xuất hiện biến hóa, một bộ phục trang vô cùng hoa lệ, tôn quý xuất hiện trên người cô ta, đặc biệt là vết máu đỏ được khắc trên lông mày. Thần quang rất nhanh tản đi, nữ nhân áo trắng nhìn Trần Hạo, nét mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc: “ Đạo hữu, cậu không đoạt thần?” Trần hạo cười và nói: “ Tại sao phải đoạt thần? Ta dựa vào mong ước của cô, cho cô thứ cô mong muốn, nếu như lấy đi phân thần của cô, không chế cô trong Phong Thần Bảng vậy chẳng khác nào là nô dịch. Hồng Quân năm đó muốn chúng thần trở thành nô dịch là bởi vì mọi người quá cứng đầu, ai cũng không phục ai, chỉ có nô dịch mới thu phục được thiên đình, ta không nhất thiết phải điều khiển đạo hữu, mà là hi vọng đạo hữu có thể thành thành chủ cột của vùng trời này, cô phải biết rằng, thiên địa bây giờ, người mạnh quá ít rồi.” Nữ nhân áo trắng âm thầm nhìn Trần hạo: “ Đạo hữu thật có lòng, Nguyệt Linh bái phục.” Nói xong, nữ nhân áo trắng liền khẽ gật đầu, xoay mình một cái liền biến mất rồi. Trần Hạo nhìn về phía Đại Đế. “ Trẫm không cần phong thần.” Đại Đế đột nhiên mở miệng, ngữ khí rất quả quyết, không hề có ý định thương lượng địa vị. Thân là Thượng cổ đại đế. Trước giờ là hắn ta phong cho người khác, từ lúc nào thành người khác phong cho mình? Cho dù người phong thần là chủ nhân mới của Thiên Địa, có thể cho hắn quyên lực cao trong Thiên Địa cũng không thể chấp nhận được. Trần Hạo khẽ mỉm cười:” Đại Đế hiểu lầm rồi, Tôi không muốn phong ngài, tôi chỉ muốn nói với ngài, tôi sẽ mở ra một nơi tại địa phủ đế Đại Đế luyện binh. Đại Đế nhìn Trần Hạo: “ 9 – 1.” Trần Hạo lắc đầu: “ 5 - 5 .” Đại đế nhíu mày: “ Nhiều nhất chỉ có thể là 8 - 2, nếu nữa đạo hữu không đồng ý, vậy vùng đất này trẫm không cần nữa, tự mình chia, quyết một trận sống mái.” Trần Hạo quả quyết nói: “ Thống nhất thương lượng.” Đại Đế âm thầm nhìn qua Trần Hạo một lượt, cũng xoay mình rồi biến mất Lúc này đây chỉ còn lại mình Đế quân. Trần Hạo nhìn qua Đế Quân một lát, Đế Quân tỏ rõ vẻ thờ ơ, ánh mắt vô cùng bình tĩnh. Bị Trần Hạo từng bước chèn ép, đi đến bước đường sắp phải hóa linh như ngày hôm nay, Đế Quân mặc dù nói là thần linh nhưng cũng chỉ giống như bản sao của Trần Hạo, chỉ là bản sao này tư duy độc lập, tồn tại không chịu sự kiểm soát hoàn toàn của Trần Hạo. Bây giờ, Trần Hạo đã làm chủ thiên địa, khống chế Phong Thần Bảng. Thần linh của Đế Quân vừa hay lại là thứ Phong Thần Bảng cần nhất. Mà Phong Thần Bảng cũng là thứ Đế quân cần nhất. Muốn đi vào Thiên Đạo, đi ra Địa Phủ, chỉ có thông qua Phong Thần Bảng này, Đế Quân mới có thể triệt để hóa linh để trở thành thần linh. Đương nhiên, có thể tiếp tục làm Đế Quân hay không vậy phải xem ý của Trần Hạo. “ Đế quân đại lão, muốn hóa linh không? Nếu muốn thì nói một tiếng, ngài không nói, tôi làm sao biết được?” Đế Quân sắc mặt không động đậy, chỉ nghe có âm thanh vang lên, là tiếng rút kiếm. Trần Hạo thu lại tiếng cười: “ Đại lão, nói gì thì ông cũng là Đế Quân trưởng thành trong thời đại mới, ông xem với tư tưởng cứng nhắc, mới đùa chút đã không chịu được của ông liệu có theo kịp được thời đại không, làm sao tiếp nhận được những sự vật mới mẻ chứ? Thôi được rồi, thành lập địa phủ, tôi chỉ hi vọng ông giúp đỡ trấn giữ địa phủ. Phong Thần Bảng Sắc phong Hữu Thánh Chân Quân Huyền Thiên Chân Vũ Đãng Ma Đế Quân, biệt hiệu, Trấn Nam Đại tướng quân. Câu cuối là do Trần Hạo đột nhiên nhanh trí, cố ý thêm vào. Cùng với câu nói của Trần Hạo, Phong Thần Bảng lại một lần nữa hiện lên dòng chữ cổ, sau đó một ánh thần quang chiếu lên người Đế Quân. Thần quang gia tăng, hai mắt của Đế Quân xuất hiện Tuệ tâm, trên người cũng xuất hiện một bộ chiến bào uy phong, tay nắm chắc thanh bảo kiếm, trực tiếp sinh ra loại ánh sáng lấp lánh. Cùng lúc đó bên cạnh Đế Vương, một rùa một rắn đang vui mừng hân hoan, múa võ giương oai. Trần hạo mỉm cười thu lại Phong Thần Bảng, đang định khen ngợi vài câu, đột nhiên Đế Quân nhìn qua hắn và nói: “ Mua được Phật Lãnh rồi.” Trần Hạo: “.....” Đế Quân khóe miệng nhếch lên, thân ảnh trong chốc lát liền biến mất.