Chương 132: Khoai Tây

Khoai tây bình thường gần như là nguyên liệu nấu ăn toàn năng. Có nguồn gốc từ dãy Andes thuộc Nam Mĩ, thế kỷ 16 được truyền vào Trung Quốc, vận chuyển bằng đường thuyền, sản lượng cao, dễ sinh trưởng, bà nội Giang nhàn rỗi nhàm chán trồng nửa mẫu đất khoai tây, Giang Phong muốn làm như thế nào thì làm như thế ấy, chưng, nấu, nướng, chiên, xào, hấp đều có thể, dù sao cuối cùng đều là cho heo ăn. So với rau xanh, Giang Phong cũng càng thích khoai tây hơn. Rau chỉ có thể thêm độ lửa cùng một chút gia vị, khoai tây thì khác, có thể tăng lớn lượng đao công cùng độ lửa không nói, gia vị thêm cũng so với xào rau nhiều hơn nhiều. Liên quan, lão gia tử mắng hắn phương thức cũng nhiều lên. "Cháu là đang thái khoai tây lát sao, thái mỏng như thế là cháu định xào cho thần tiên đấy à?” “Cháu xào khoai tây hay là om khoai tây đấy, đĩa khoai tây sợi kia dùng được nhiều dầu như vậy sao, lại thái sợi sáu củ khoai tây ra đây, nhanh lên, chờ dầu nóng ông xem cháu làm sao bây giờ!” “Giữa trưa không ăn cơm à, cháu đảo muỗng như nào đấy, đồ ăn đều sắp bị cháu hất hết ra ngoài rồi.” “Hai ngày trước mới vừa khen cháu xong cháu liền bay lên rồi đúng không, chính cháu nhìn xem cháu xào khoai tây lát này đi, rượu gia vị thêm nhiều cháu không có cảm giác gì à?” …… Lão gia tử là bạo quân rống giận, Giang Vệ Minh chính là thích khách bổ đao. “Vừa rồi đảo muỗng không tốt đâu.” “Khoai tây xào thời gian không đủ.” “Thêm sốt sớm.” “Vừa rồi dao của cháu trật một chút.” …… Giang Phong đau cũng vui sướng. Có thể bị hai vị đại sư trù nghệ cùng nhau dạy dỗ tuyệt đối là một chuyện phi thường may mắn, đầu bếp tầm thường cầu đều cầu không được một vị đại sư trù nghệ chỉ điểm, hắn lần này có hai vị, nếu vẫn còn kêu khổ kêu mệt liền có điểm đang ở trong phúc mà không biết hưởng. Nhưng mà, thật sự rất mệt. Nửa mẫu đất khoai tây, hơn 300 cân, Giang Phong không đến mười ngày đã dùng xong toàn bộ rồi, mấy ngày này bốn con heo trong chuồng mỗi ngày đều ăn khoai tây, từng con từng con cả ngày căng đến cái bụng hướng lên trời nằm trên mặt đất, đặc biệt là Nhị Hoa, ăn đến nhiều nhất, có bao nhiêu ăn bấy nhiêu, mỡ béo lại dày một tầng. Giang Phong hiện tại, mỗi ngày ra khỏi phòng bếp cái gì đều không muốn làm, chỉ muốn nằm ở trên giường ngủ, trợn mắt là khoai tây, nhắm mắt cũng là khoai tây, trong đầu tràn ngập các loại cách làm khoai tây, ăn cái gì đều là vị khoai tây, nhìn cái gì đều giống khoai tây. Xào xong một đĩa khoai tây cuối cùng, Giang Phong cảm thấy dường như đã qua mấy đời. Phía dưới sẽ là cái gì nhỉ, khoai lang đỏ, cà tím, hay là dưa leo? Bà nội Giang còn trồng cả dưa leo, hái hết xuống hẳn là đủ cho một ngày luyện tập. “Được rồi, nhiều ngày như vậy Tiểu Phong cũng mệt mỏi, lập tức sắp ăn tết, nghỉ ngơi hai hôm, cùng mấy anh họ cháu đi thành phố chơi hai ngày đi.” Giang Vệ Quốc nhìn đĩa khoai tây thái sợi xào chua cay cuối cùng kia rõ ràng phát huy thất thường, không những không có mắng chửi người, ngược lại thả cho Giang Phong một kỳ nghỉ dài hạn. Giang Phong: (?˙o˙ )? Nghỉ? Nghỉ! Thế mà nghỉ!! Giang Phong vèo một cái liền chuồn ra khỏi phòng bếp, một lát đều không nghĩ ở lâu. Giang Phong từ trong di động lướt ra được gói biểu cảm mà anh họ hai thường xuyên phát trong nhóm gia đình kia [ chờ người ta đi ra ngoài cũng phải tìm mấy người chơi ], nhắn vào trong nhóm nhỏ của mấy anh em bọn họ một cái. Học vật lý khá tốt nhưng mà học không hiểu: [ hình ảnh ] Học y khá tốt nhưng mà đỉnh đầu lạnh: U, Phong Phong trốn ngục. Thiết kế sư khá tốt hoàn toàn dựa vào tính tình tốt: Ông nội cho chúng ta trở về cọ cơm sao? Tại hạ quản lý có việc gì sao ( anh họ ba ): Anh hai hôm nay có phải nên tới nhà của em ăn cơm rồi không? Học vật lý khá tốt nhưng mà học không hiểu: Ông nội thả em ra rồi ~\ ( ≧▽≦ ) /~ …… Cùng mấy ông anh họ chém gió một hồi, Giang Phong rốt cuộc có một chút cảm giác một lần nữa hồi sinh, cấp bậc gia vị hai ngày trước đã lên đến cao cấp, nhưng khi đó Giang Phong đã xào khoai tây xào đến chết lặng, không có cảm giác gì nhiều. Hiện tại đột nhiên được mãn hạn tù, mới nhớ tới nhìn xem giao diện thuộc tính. Đao công ( cao cấp ): Đao công của người chơi đã vượt qua tuyệt đại đa số đầu bếp. ( mức độ thuần thục: 86111/100000 ) Độ lửa ( cao cấp ): Độ lửa của người chơi đã vượt qua tuyệt đại đa số đầu bếp. ( mức độ thuần thục: 7962/100000 ) Gia vị ( cao cấp ): Gia vị của người chơi đã vượt qua tuyệt đại đa số đầu bếp. ( mức độ thuần thục: 4765/100000 ) Ngắn ngủn mười ngày kiếm hơn một vạn điểm mức độ thuần thục đao công, đây là lĩnh ngộ đau đến cỡ nào. Giang Phong về phòng dọn dẹp hành lý một chút, liền kéo rương hành lý đi trấn trên chuẩn bị ngồi xe khách nhỏ về thành phố A. Hắn cần phải trở về cuộc sống của người bình thường một chút mới được, thật sự không được thì nằm ở trong nhà ngủ nướng mấy ngày cũng tốt. Giang Vệ Minh ở trong phòng bếp nghe thấy động tĩnh Giang Phong kéo rương hành lý, bất đắc dĩ nói: “Tiểu Phong hai ngày này đều không vào trạng thái, sáng hôm nay sống hay chín cũng chưa phân rõ.” “Không biết ngày đêm mà xào mười ngày đồ ăn, thân thể làm bằng sắt cũng ăn không tiêu, có thể phân rõ liền có quỷ.” Mấy ngày này Giang Phong là cái trạng thái gì Giang Vệ Quốc đều xem ở trong mắt, nhìn Giang Vệ Minh, thở dài, “Anh ba, anh quá nóng vội rồi.” “Anh rõ ràng rất rõ ràng, trù nghệ việc này không gấp được, anh đem tiểu Phong bức quá độc ác. Nếu em mà không cho nó nghỉ ngơi mấy ngày, bạn già của em thể nào cũng liều mạng với em.” “Anh biết, là anh sai.” Giang Vệ Minh nhìn một thùng đồ ăn thừa đầy ắp khoai tây, “Tiểu Phong là đứa trẻ ngoan.” “Thằng nhóc kia xác thật nghe lời, lập tức sắp ăn tết, để bọn nhỏ chơi vui vẻ chút đi, anh cũng đừng quá nóng vội, chúng ta còn có thời gian, chậm rãi dạy cũng được.” Không có bao nhiêu thời gian. Giang Vệ Minh trong lòng nghĩ, lại không nói ra. Qua lúc ban đầu nhận thân mừng như điên, Giang Vệ Minh càng thêm cảm giác được thời gian không đủ. Giang Phong còn quá trẻ, cơ sở là tốt, nhưng rất nhiều kỹ thuật đều không quá ổn, nhưng cố tình, hắn tuổi tác quá lớn. Hắn uổng có một thân tuyệt học, lại không có người để truyền. Hắn sợ Giang Phong học quá chậm, hắn sợ hắn không kịp dạy, hắn biết rõ, em trai mình tài nghệ đảo muỗng cùng chỉnh gà Thoát Cốt đều không có luyện đến hoàn hảo, nhưng hắn trình độ cao lại có ích lợi gì. Hắn thân thể ngày càng hủ bại, tinh thần vô dụng, không có lúc nào là không nhắc nhở hắn, hắn là một lão già ngã là có thể ngã vào quỷ môn quan. Những tuyệt học Giang gia đó, Thoát Cốt, thái lát cá, kéo sợi, sốt sệt, Giang Vệ Minh kỳ thật chính mình cũng không có hoàn toàn hiểu rõ, nhưng hắn so với Giang Vệ Quốc mạnh hơn, hắn so với Giang Vệ Quốc biết nhiều hơn. Hắn là thật sự nóng vội, hận không thể lập tức đem sở học cả đời toàn bộ dạy cho Giang Phong. Có lẽ, là hắn quá nóng vội. Em trai nói không sai, bức đứa trẻ như vậy sẽ chỉ hại hắn. “Từ từ tới đi.” Giang Vệ Minh nói, rũ mắt xuống. Chỉ có thể như vậy.