Chương 81: Ba Mặn Một Canh

Sau khi lấy hết nguyên liệu nấu ăn ra xác nhận lại một lần, Giang Vệ Quốc lấy ra hai củ khoai tây, cắt một miếng thịt khô nhỏ, chọn ba trái ớt xanh nhìn còn tương đối tươi. Giang Phong đoán, ông ấy đang dự định làm khoai tây thái sợi cùng ớt xanh xào thịt khô. Giang Vệ Quốc mười một tuổi, trù nghệ còn chưa tốt bằng Giang Phong. Đao công không tồi, hẳn là do ngày thường làm trợ thủ giúp Giang Thừa Đức nên đạt được, nhưng độ lửa cùng gia vị thì kém nhiều. Giang Phong đều có thể nhìn ra được khoai tây sợi cho quá nhiều muối, hơn nữa khoai tây cũng không tươi ngon gì, ăn lên vị khẳng định không ngon lành đến đâu. Ớt xanh xào thịt khô thì càng đừng nói nữa, bản thân thịt khô đã muối không ra sao, ớt xanh càng là mất nước nhăn nhúm dúm dó, hạt bên trong đều khô quắt lại, hương vị sau khi xào ra có thể tưởng tượng được. Hai món này đều là là món ăn hàng ngày, xào lên không có gì khó khăn. Vương quản sự yêu cầu ít nhất ba mặn một canh, Giang Vệ Quốc nghĩ nghĩ rồi lấy ra một cái bắp cải duy nhất đặt ở trong ngăn tủ. Lá bên ngoài của bắp cải đã toàn héo, Giang Vệ Quốc ước chừng phải lột ra vài tầng lá mới lộ ra lá cải bên trong có phần tươi ngon hơn. Tuy rằng cũng không mọng nước, nhưng cũng miễn cưỡng có thể ăn. Lột xuống vài lá cải bắp, thái đoạn, xào không. Bắp cải xào không nhìn không được đẹp mắt liền ra khỏi nồi. Giang Phong cảm thấy, nếu không phải vị Hoàng đại nhân ở khoang hạng nhất kia không ăn cá, đồ ăn của ông ấy cũng sẽ không bình thường một màu như thế. Trên biển nhiều nhất chính là cá, Giang Phong thấy trong một góc ít nhất thả hai cái thùng cá to đùng, còn đang vùng vẫy, thật sự rất tươi. Canh còn lại là canh cay, miến sợi, rong biển, thịt khô, còn có lá cải bắp hoàn toàn thiếu nước lúc trước lột xuống, toàn bộ thái nhỏ ném vào trong nồi. Ngoài muối, bột ớt, dầu mè, nước tương, Giang Phong còn thấy Giang Vệ Quốc bỏ thêm vào bên trong một nắm hương liệu, một nồi hầm thập cẩm, gần như nhìn không ra là có những nguyên liệu gì, mùi thơm nức mũi, thật ra vài món ăn này đã được phát huy xuất sắc nhất. Canh rất đặc sệt, bốc hơi nóng. Giang Vệ Quốc đi ra ngoài muốn tìm Vương quản sự, phát hiện bên ngoài không có người, lại nghĩ tới hắn nói muốn giúp đỡ thì đến cách vách tìm người, liền xoay người đi sang bên cạnh. Bên cạnh cũng là phòng bếp, so với chỗ Giang Vệ Quốc nấu ăn thì lớn hơn một chút, có thể là bởi vì có hai cái nồi to, bên trong một nồi đang nấu cơm, một nồi là nước cơm kiểu nước nhiều gạo ít, nói vậy một ngày ba bữa nước cơm của người khoang đáy là xuất từ nồi nấu này. Bên trong có hai người, một bà thím hơi béo mang theo một bé gái lớn lên có vài phần tương tự với bà ấy, hẳn là con gái của bà. Thím ấy thấy Giang Vệ Quốc tiến vào, có chút ngây người, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, cười hỏi: “Cậu là đầu bếp mới mà Vương quản tìm tới đúng không? Cậu chờ chút, cháo tôi còn chưa nấu xong, cần hỗ trợ thì lát nữa tôi qua giúp cậu.” Từ khi chạy nạn tới nay Giang Vệ Quốc vẫn là lần đầu tiên gặp được người xa lạ thân thiện như vậy, ngữ khí không tự giác thả nhẹ: “Không phải, thím, cháu muốn hỏi một chút Vương quản sự ở đâu? Đồ ăn cháu đã làm xong rồi.” Vừa nghe nói không cần chính mình hỗ trợ, bà thím béo cười đến càng nhiệt tình: “Cậu từ từ, để tôi đi tìm Vương quản sự cho cậu.” Chỉ chốc lát sau, bà thím béo liền mang theo Vương quản sự trở lại, phía sau còn có hai người. Lúc đi ngang qua phòng bếp bà thím béo còn hướng bên trong trộm ngắm một cái, hỏi Giang Vệ Quốc: “Tiểu Giang, cậu làm cái gì mà ngửi thơm như vậy?” “Thím Lý, không nên hỏi thì đừng hỏi.” Vương quản sự lạnh giọng cảnh cáo nói, thím Lý hiển nhiên cũng không sợ hắn, trừng hắn một cái, tiếp tục đi vào nấu cháo. Một nồi cháo to, mười phút đã qua cũng không quấy một chút, Giang Phong đoán cháo này tám phần là đã dính đáy nồi hết rồi. Hai người đi cùng Vương quản sự vào trong phòng bếp nhỏ bưng thức ăn, lại sang phòng bếp của thím Lý thẩm lấy cơm, không biết là lo lắng tay nghề của Giang Vệ Quốc không tốt sợ Hoàng đại nhân sẽ giận chó đánh mèo với hắn hay là do nguyên nhân nào khác mà Vương quản sự kêu Giang Vệ Quốc cùng đi theo.