Chương 57: Sắp xếp

Aurore nhớ lại tình huống lúc đó, cho rằng có lẽ đúng như những gì em trai đã nói. Cô cảm thán từ tận đáy lòng: “Chỉ biết tới đã có thể mang đến ô nhiễm đáng sợ như thế. Tồn tại bí ẩn mà đám người chăn cừu Pierre Berry kia sùng bái thực sự khủng bố, ngay cả những tà thần trong các ghi chép cổ đại cũng không có biểu hiện như vậy.” “Nếu không thì làm sao chúng ta có thể mắc kẹt trong vòng tuần hoàn thời gian này?” Lumen không ngạc nhiên cho lắm. Aurore càng nghĩ càng cảm thấy đúng, không nhịn được thì thầm: “Có lẽ chưa đến đêm thứ mười hai, chúng ta sẽ phải đối mặt với tồn tại bí ẩn đó, đồng thời phải đánh đổ nó mới có thể giải trừ tuần hoàn này?” “Nhưng nếu muốn làm được điều này, chúng ta phải lần thu lập nguyên liệu, tiêu hóa ma dược, trở thành thần linh…” Thấy chị càng nói càng thái quá, lộ vẻ đã biết loại chuyện người to gan lớn mật cũng không dám nghĩ, Lumen cắt ngang mạch suy nghĩ của chị: “Dừng lại!” “Có lẽ không đến mức này.” Airore “ừm” một tiếng rồi gật đầu: “Cũng đúng, chúng ta nhiều lắm cũng chỉ còn một lần tuần hoàn nữa, rõ ràng chuyện trở thành thần trong vòng hai mươi ngày là điều không thể.” Cô lập tức nhún vai: “Không thể làm gì được nữa, cứ chờ chết đi.” "…" Bộ não luôn có thể nghĩ ra được đủ loại trò đùa xuất sắc của Lumen lúc này cũng hoàn toàn không thể theo kịp ý nghĩ của chị mình. “Hô.” Aurora thở ra một hơi, nhìn về phía em trai nói: “Được rồi, chị đã phát tiết xong rồi, tiếp tục thôi.” “Hả?” Trên mặt Lumen tràn ngập sự khó hiểu. Phải mất vài giây sau cậu mới hiểu được ý của chị muốn nói là gì: “Ba con cừu mà ba người kia biến thành xem ra được đưa về Cordouan làm vật hiến tế, chẳng trách không đợi được đến đầu tháng 5.” “Đêm thứ mười hai thực chất là một ngày hiến tế với quy mô lớn cho tồn tại bí ẩn kia?” Ánh mắt Aurore hơi loé lên: “Lúc đầu chị cũng suy đoán như vậy, nhưng trước khi vào lễ Mùa Chay, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà đám người mục sư đều nhận được ban ân với những mức độ khác nhau? Theo cách hiểu của chị, đó là những gì đổi được thông qua hiến tế. Xét từ góc độ làm chuyện xấu, Lumen kết hợp những chuyện đã xảy ra vào tuần hoàn trước, rồi lớn mật suy đoán: “Một buổi lễ hiến tế nhỏ, một nghi thức lớn?” “Vào cuối lễ Mùa Chay, mục sư - người đã thu được sức mạnh siêu phàm hoàn toàn không muốn che giấu sự bất thường của bản thân nữa, rõ ràng là muốn làm chuyện lớn!” Aurore trầm tư một lát rồi nói: “Có lẽ lễ Mùa Chay cũng chỉ là một phần của nghi thức lớn. “Trước nghi thức lớn, cuối cùng mục sư cũng đã quyêt tâm dâng hiến toàn bộ tâm linh của mình cho vị tà thần kia, cộng thêm một số tế phẩm nhất định để đối lấy lượng lớn ban ân, hoàn toàn lộ ra gương mặt thật của mình. “Như vậy xem ra, từ khi lễ Mùa Chay bắt đầu, tất cả mọi người ở Cordouan đều đã bị cuốn vào trong đó, không một ai có thể tránh thoát.” Hai chị em, chị nhìn em, em nhìn chị, cả hai đều cho rằng suy đoán vừa rồi rất gần với chân tướng. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, nếu sự bất thường thực sự hoàn toàn bùng nổ khi bắt đầu lễ Mùa Chay và kéo dài đến tận đêm thứ mười hai, vậy làm thế nào để họ có thể “an phận” chờ đến nghi thức cuối cùng để tìm ra được mấu chốt của vòng tuần hoàn? Người toàn thôn, trừ bỏ chết đi, trở thành tế phẩm, đại khái đều đã bị ô nhiễm! “Chị mới là danh sách 7.” Aurore không nhịn được đưa tay lên che mặt: “Em chỉ mới danh sách 9.” Lại phải đối mặt với chuyện như vậy! Dựa theo mô tả của Lumen về trận chiến cuối cùng trong lễ Mùa Chay và kinh nghiệm săn quái vật có ấn ký màu đen khoảng thời gian này của cậu, Aurore tin rằng mình chắc chắn không phải là đối thủ của mục sư - người đã nhận được sự ban ân, ngay cả người chăn cừu Pierre Berry, cô cũng cảm thấy mình phải chuẩn bị sẵn sàng trước mới có thể chiến đấu một trận. Lúc ấy, Lumen có thể một đối hai xử lý được mục sư dị biến, cũng không biết là gặp phải vận cứt chó gì nữa. Nếu ngăn chặn trước khi đám người mục sư có được năng lực siêu phàm, đêm thứ mười hai chưa chắc đã xảy ra, tuần hoàn đại khái sẽ khởi động sớm. “Độ khó địa ngục! Độ khó địa ngục mà!” Aurore vỗ vào bàn ăn trước mặt vài cái với vẻ mặt bi thống. Không đợi Lumen trả lời, cô đã đưa hai tay lên day mái tóc màu vàng trên đầu, giống như đang phát tiết điều gì đó. Sau một loạt động tác này, Aurore thu hồi lại vẻ mặt, bình tĩnh nói với Lumen: “Sáng sớm ngày mai em hãy đi tìm ba người xứ khác kia, thích hợp tiết lộ cho bọn họ một chút dị thường ở trong thôn, không cần phải che giấu chúng ta là người phi phàm.” “Chuyện này rất nguy hiểm.” Lumen theo bản năng trả lời một câu. Chẳng phải người phi phàm hoang dã gặp chính phủ đều sẽ tự nhiên là có tội sao? Aurore chậm rãi thở ra một hơi rồi nói: “Với tình hình hiện tại, chúng ta không thể quan tâm nhiều như vậy được. “Ngoài trừ cô gái thần bí kia, trước mắt có lẽ ba người bọn họ là người không có vấn đề có thể tin cậy nhất trong thôn, hơn nữa mỗi người đều sở hữu thực lực không thua kém chị, thậm chí còn có thể mạnh hơn. “Nếu đều là những con châu chấu cùng cột trên một sợi dây, cho dù là người phi phàm hoang dã hay người phi phàm chính phủ, tất cả đều phải đoàn kết lại với nhau.” “Về phần sau này liệu có bị phía chính phủ đuổi bắt hay không, sau này hẵng tính, hiện tại phải nghĩ đến chuyện thoát khỏi tuần hoàn này trước đã.” Trước đó Lumen đã từng nghe chị nhắc đến câu nói “những con châu chấu cùng cột trên một sợi dây” này, cậu biết điều đó có nghĩa là tất cả mọi người đều đang bị vây hãm trong tình trạng khó khăn giống nhau, thật xảy ra chuyện, ai cũng không chạy thoát, phải đoàn kết lại. “Được rồi, ngày mai em sẽ đi tìm bọn họ.” Cậu đáp ứng. Aurore nói tiếp: “Bây giờ chị đang nghi ngờ phía sau mục sư và người chăn cừu Pierre còn có người khác, hắn mới là ngọn nguồn của tất cả cùng sự ô nhiễm.” “Phu nhân Pouaris?” Lumen suy đoán: “Bà ta không chỉ có năng lực mạnh, mà còn là người tình của mục sư, bà ta có thể lặng lẽ khống chế hắn, lợi dụng hắn để gây ảnh hưởng đến những người khác trong thôn.” “Nhưng ngoài mặt thì bà ta và người chăn cừu Pierre không có bất cứ mối quan hệ nào.” Aurore nhìn em trai, nhíu mày suy nghĩ rồi nói: “Từ những gì đã xảy ra với ba con cừu kia, vào tháng mười năm ngoái, khi Pierre và Niort lùa cừu đi đến bình nguyên, có lẽ bọn họ đã có được năng lực siêu phàm, ít nhất là nắm được kiến thức tương ứng, bởi vì bọn họ không có quay về nửa chừng. “Điều này có nghĩa dị thường trong thôn ít nhất bắt đầu từ tháng bảy hoặc tháng tám năm ngoái, ừm, em có nhận thấy bất cứ vấn đề nào không?” Lumen chậm rãi lắc đầu: “Không.” Vốn cậu còn tưởng rằng mình vô cùng quen thuộc, vô cùng hiểu rõ về thôn Cordouan, nhưng hiện tại mới phát hiện, có lẽ mạch nước ngầm này đã tồn tại hơn nửa năm, điều này khiến cậu cảm thấy vô cùng xa lạ, đồng thời trào dâng một cảm giác sợ hãi từ đáy lòng. Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu? Lumen chỉ cảm thấy trước mắt là tầng tầng lớp lớp sương mù, xua tan tầng này còn có tầng khác, vĩnh viễn không thể nhìn thấy bộ mặt thật của chân tướng. Aurore tiếp tục nói: “Còn có khả năng là con cú mèo nọ.” “Vu sư đã chết trong truyền thuyết kia có lẽ chưa thực sự chết, ông ta vẫn còn ẩn nấp ở đâu đó trong làng, có thể là một người nào đó mà chúng ta thường xuyên nhìn thấy. “Có lẽ ông ta cũng đã sớm phát hiện ra chị cũng là “Vu sư”, nên cố ý giấu diếm truyền thuyết kia, không cho chị biết, đối với một người bình thường như em thì không hạn chế về phương diện này.” Nói đến đây, Aurore trầm giọng dặn dò: “Lần sau, nếu phát hiện con cú mèo kia lại đến nhìn em, em báo ngay cho chị biết, chị sẽ để “giấy trắng” đi theo nó, xem nó bay đến đâu.” Lumen “ừm” một tiếng, tỏ vẻ mình cũng đang chờ đợi con cú mèo kia quay lại. Lần này để xem tao có nhổ sạch lông của mày hay không? Trong lòng cậu oán giận mắng một câu. Aurora suy nghĩ một chút rồi đưa ra bố trí thứ ba: “Chiều ngày mai, chị sẽ hẹn với phu nhân Pouaris đến nhà mình làm khách, vào thời điểm đó, viên quản lý hành chính vẫn đang còn làm việc, trong lâu đài chỉ còn người hầu và quản gia, em nhân cơ hội đó lẻn vào trong, để xem có tìm được manh mối gì không. Ừm, nếu buổi sáng có thể thuyết phục được ba người xứ khác kia, thì hành động lần này có thể nhờ bọn họ giúp đỡ một chút.” Khi phu nhân Pouaris vẫn đang ở nhà, cô không giám thả “giấy trắng” ra, khi phu nhân Pouaris đang ở bên cạnh cô, cô lại càng không dám phân tâm nên chỉ có thể dựa vào em trai. Lumen đầu tiên là gật đầu, sau đó đề nghị: “Tốt nhất chị đừng nên ở một mình với phu nhân Pouaris, em sợ bà ta nhân cơ hội này để đối phó chị. “Lợi dụng hình thức một buổi trà chiều để mời mấy người Na Alayza đi cùng thì sao? Càng nhiều người thì hệ số an toàn càng cao. “Cũng được.” Aurore cảm thấy đây là một đề nghị khá hay. Cô lập tức nửa quan tâm nửa trêu chọc nói: “Sau khi lẻn vào lâu đài, em cũng phải cẩn thận một chút, chị không muốn làm cô vào lúc này đâu.” Lumen không dám phản kích, chỉ có thể dùng ánh mắt tỏ vẻ “em đang lo lắng cho chị, bởi vì phu nhân Pouaris đang ở bên cạnh chị.” Trong lúc dùng bữa tối, Aurore thả “giấy trắng” ra để nó đi theo dõi chuồng cừu thì phát hiện ba con cừu kia đã liếm sạch vết máu trên mặt chúng, không để người chăn cừu Pierre Berry phát hiện ra dị thường. Sau đó mãi cho đến khi đi ngủ, Lumen lại tiếp nhận giáo dục thần bí học, nắm giữ nhiều từ ngữ Hermes, bao gồm “tôi”, “danh nghĩa”, “triệu hồi”, “cần”, “ánh sáng”, “Mặt trời”. “Ánh sáng” là chú văn để mở ra “Ghim cài chính trực”, phát âm tổng cộng có ba đoạn. Trong căn phòng tràn ngập sương mù màu xám gợn sóng, Lumen tỉnh lại. Cậu đi đến bên cửa sổ, nhìn về phía “ngọn núi” màu đỏ sẫm và đống kiến trúc đổ nát tầng tầng vây quanh nó. Cũng không biết nơi này rốt cuộc đang cất giấu bí mật gì, Lumen lẩm bẩm một câu. Nhìn một hồi, cậu đột nhiên nảy sinh một ý tưởng: Trong phế tích này có rất nhiều khu vực nguy hiểm, là những nơi mà hiện tại cậu không thể nào, hoặc không dám đến gần, ví dụ như chỗ quái vật ba mặt đang lang thang, nhưng nếu có thể triệu hồi ra một loại sinh vật linh giới giống như Giấy trắng, ký kết khế ước với nó, để nó hỗ trợ lẻn vào quan sát, có lẽ sẽ thu hoạch được nhiều tình báo hơn. Thị lực, khứu giác và thính giác của cậu đều được tăng lên do đặc tính phi phàm mang đến, về mặt lý thuyết, nó thuộc về một loại sức mạnh siêu tự nhiên, một trong số đó có thể chịu tải "giấy trắng". Trong lúc suy nghĩ, Lumen lặng lẽ lẩm bẩm. “Hiện tại vấn đề đặt ra là, ở phế tích trong mơ có thể triệu hồi ra sinh vật linh giới hay không? “Nếu không thể, triệu hồi ở hiện thực, sau khi ký kết khế ước, có thể mượn dùng liên hệ lẫn nhau đưa nó vào trong mơ hay không? “Việc tăng thêm một sinh vật khế ước liệu có ảnh hưởng gì tới tuần hoàn, Linh giới đối ứng có thể gia nhập vào hay không? Nếu không được, khi hết thời gian triệu hồi, sinh vật khế ước trở về, tuần hoàn sẽ lại bắt đầu một lần nữa. Lumen càng nghĩ càng cảm thấy đầu óc choáng váng, càng thêm kính sợ đối với thần bí học, chỉ hy vọng có thể nhanh chóng nắm giữ chút ít ngôn ngữ đủ để hoàn thành một nghi thức triệu hồi. Không trì hoãn nữa, cậu lấy súng săn đã chuẩn bị sẵn, mang theo đạn còn không nhiều lắm, xách theo cây rìu sắc bén rời khỏi nhà, xuyên qua hoang dã, lại lần nữa tiến vào mảng phế tích kia.