Chương 112: Trao Tặng

- Xin chào! Locke đáp lại, cùng Angelina ở gần một tháng, Locke đương nhiên có thể cảm nhận được đây là một vị Ma pháp sư cường đại, dù nhìn hắn không có chút khí chất Ma pháp sư nào, nhưng ít nhất cũng phải là ma pháp học đồ sơ cấp, Locke suy đoán. - Đây là của một vị quý tộc nhờ ta đưa cái này cho ngươi. Vegas miệng vẫn mỉm cười, rõ ràng là hắn không lên tiếng, nhưng đoạn thanh âm kia đã truyền đến lỗ tai Locke, theo sau đó Locke cảm giác được bên trong ống tay áo có thêm đồ vật. Hắn bị hiện tượng kỳ diệu này làm cho chấn kinh, cứng ngắc gật đầu để bày tỏ mình đã hiểu. Locke thực sự không hề nhận ra đồ vật vừa rồi xuất hiện như thế nào, như thể nó từ hư không hiện ra vậy. Nếu người đó dùng dao… Locke thật không dám tưởng tượng ra. Nhìn thấy bộ dáng Locke lúc này, khóe miệng nam nhân hiện lên một nụ cười thần bí, sau đó xoay người rời đi. Locke siết chặt vật phẩm trong tay áo, cố gắng bày ra vẻ hắn đang trấn tĩnh lắm. Hắn đương nhiên là biết ai đưa cho mình, mấy ngày trước Angelina đã nói có chuẩn bị vật phẩm bảo mạng cho hắn. Locke vốn định từ chối, nhưng Angelina vẫn kiên quyết đưa nó cho hắn, cho nên Locke không còn cách nào khác đánh phải nhận lấy. Locke là người có chủ nghĩa nam nhân, không hề muốn nhận quà của nữ nhân. Không chỉ như vậy, thủ pháp thần bí vừa rồi của bị Ma pháp sư đã làm cho Locke kinh ngạc không ít. Locke lúc ấy mới biết, ngoại trừ vài mánh ma thuật của Angelina, còn có những ma pháp khác ngoài sức tưởng tượng của hắn. Thực ra không phải do ma pháp của Angelina không giỏi, mà là nàng chưa đạt đến trình độ đó. Ma pháp sư không giống Kỵ sĩ, đại đa số Ma pháp sư đạt đến ma pháp học đồ sơ cấp mới có khả năng tự vệ, ma pháp học đồ cấp nhập môn nếu bị kỵ sĩ thực tập tới gần, cơ hồ không có năng lực phản kháng sẽ bị giết. Còn ma pháp học đồ sơ cấp lại khác, bọn hắn đã phát triển đầy đủ tinh thần hải, đủ để tự mình thi triển đại bộ phận ma pháp. Tới lúc đó, không còn là chuyện kỵ sĩ thực tập sơ cấp có thể sánh vai so bì với ma pháp học đồ sơ cấp hay không, mà là ma pháp học đồ sơ cấp có thể đánh bại mấy vị Kỵ sĩ cùng cấp. Chỉ cần nhìn vào ma pháp thần bí vừa rồi của vị Ma pháp sư, việc một mình hắn đấu lại hai ba Kỵ sĩ có thực lực bằng Locke không phải là vấn đề lớn. Locke không bị thủ đoạn khi nãy của thuộc hạ Angelina đả kích, ai biết chuyện người nấy, cũng chỉ mới mấy tháng trước, Locke vẫn còn là một người bình thường, bây giờ có được thực lực đấu khí vượt trội, người thường không thể bì nổi đã khiến hắn cảm thấy hài lòng lắm rồi. Ngoài ra, Locke cảm thấy cần phải thận trọng và cẩn thận hơn đối với trận chiến sắp tới. Hắn chưa quên rằng Charlie là quốc gia có sức mạnh ma pháp rất đáng gờm. Đêm qua hắn cũng đã nhìn thấy pháo hoa tuyệt đẹp được tạo ra từ ma pháp từ cổng thành Charlie phóng lên, hắn biết chỉ cần một chiêu hoa lệ như vậy cũng đủ khiến bản thân không thể đỡ nổi. Cũng may Locke rất nhanh nhẹn, hắn tin bản thân có đủ không gian để di chuyển và né tránh. Sau khi tấn thăng lên kỵ sĩ thực tập sơ cấp, mọi phương diện thể chất của hắn đều được cải thiện rõ rệt. Locke không cần sử dụng đấu khí, nếu chỉ dùng sức mạnh cơ bắp vẫn có thể một mình đấu lại ba bốn binh nhì bình thường. Sau khi vị Ma pháp sư kia rời đi, Locke liền trật tự đi theo các binh lính lên tiền tuyến. Mệnh lệnh của lãnh chúa vừa hạ xuống, vào thời khắc trời sáng, sẽ tiếp sức cho đại đội năm và đại đội ba vừa rút về, sau đó tiến công. Những quý tộc như lãnh chúa Kedozi sẽ không đích thân tham gia vào cuộc vây thành Otis, việc bọn hắn cần làm là kiểm soát tình hình chung từ phía hậu phương. Vào lúc này, mỗi vị trung đội trưởng đều là lãnh đạo chính của quân đội, Locke và nhóm trung đội trưởng còn lại chính là những người có quyền lực lớn nhất hiện giờ. Siết chặt món đồ vật có hình chiếc vòng tay trong tay áo, Locke đột nhiên cảm thấy an tâm hơn một chút. Những suy nghĩ tiêu cực về sự bấp bênh trên chiến trường, ảo giác ăn bữa hôm lo bữa mai trước đây đều được vật phẩm này tiêu trừ hơn phân nửa. Hắn kích phát đấu khí, một tấm khiên chừng hai mét xuất hiện xung quanh thân. Đây là phương pháp mà Locke đã biết trước khi nhận vật phẩm. Món đồ quý này không có nhiều ở Faustain, là đạo cụ ma pháp chỉ thuộc về vương thất và các quý tộc chuyên dùng, Locke cũng không biết Angelina làm sao có được món này để cho hắn. Trên thực tế, đây là một trong những những vật phẩm bảo mạng mà quốc vương Faustain gửi cho nữ nhi của mình trong những ngày này, nếu những món đồ khác không quá cồng kềnh và khó cất giấu, Angelina sẽ đưa cho Locke nhiều hơn. Binh đoàn ba rút quân càng ngày càng nhiều, lúc này đại đa số đều lộ ra vẻ mệt mỏi, kiệt sức, trên người ít nhiều cũng có một hai vết thương, có người còn đáng thương hơn như cụt cả cánh tay hay mất cả cái chân… những binh sĩ bị dầu nóng làm bỏng cũng khá nhiều, nước sôi làm toạc da nhìn rất khiếp đảm, khiến những binh sĩ của binh đoàn hai chưa ra trận đã thấy rùng mình, một nỗi ám ảnh vô hình bỗng bao trùm lên bọn hắn. Trong doanh đội của Locke, những người lính đánh thuê được lãnh chúa Kedozi thuê với rất nhiều tiền đang đứng ở phía trước. Bọn hắn đều là làm vì tiền, nhận mấy đồng Diller mà không thiết mạng sống, nhóm người đó cũng hiểu đã đến lúc phải hy sinh mạng sống của mình rồi. Mỗi người đều lôi vũ khí của mình ra, khác với trang bị tiêu chuẩn của binh lính Faustain, những người lính đánh thuê này có đủ loại trang bị, bao gồm cả những vũ khí kỳ lạ như móc và xiềng xích tự chế cũng có đủ. - Mọi người chuẩn bị theo ta! Thủ lĩnh râu quai nón trong đám lính đánh thuê hô to, xốc lại tinh thần cho tất cả. Trận chiến thuộc về binh đoàn hai, quân đoàn Hùng Ưng chính thức bắt đầu vào ngày hôm sau của trận công thành chiến. Binh đoàn hai có tổng số hơn 10.000 người được chia thành hai cánh tấn công cổng thành phía tây và phía bắc của thành Otis. Nhìn xu thế ép trận này, xem chừng Hầu tước Mammon và hoàng tử Kensell không hề có ý định cho Charlie cơ hội để thở. Doanh đội của Locke được giao đến đội ngũ bên cổng tây, nhiệm vụ cụ thể không có, chỉ là quấy rối và tạo hỗn loạn càng nhiều càng tốt. Những người nắm quyền bên Faustain cũng biết rõ, tòa thành Otis mà người Charlie đang cố bám trụ từ lâu đã được xây dựng kiên cố giống như một pháo đài. Những gì bọn hắn cần làm bây giờ chỉ là đục một rãnh trên bức tường sắt thép ấy là được. Nói rõ ràng hơn, thì đợt quân tấn công lần thứ ba của nhóm Locke chỉ là tiến công nghi binh mà thôi. Hôm qua, binh đoàn ba cũng đã thị uy kha khá, dù chiến tổn cũng nhiều nhưng tin chắc các thủ thành Charlie cũng đã nếm đủ lợi hại, hẳn là sẽ không dám trực tiếp ra khỏi thành quyết chiến. Vậy điều này có nghĩa là quyền chủ động giờ đây nằm trong tay quân đội Faustain. Hoàng tử Kensell đã dẫn binh của quân đoàn Hùng Sư trong hơn năm năm qua, rõ ràng là quan sát tốt hơn so với Hầu tước Philip và quốc vương Charlie, đồng thời cũng biết cách huy động quân sự thông minh hơn. Locke vẫn còn nhớ thỉnh cầu đã hứa với Grace, hắn mang theo chấp niệm ấy đến chiến trường công thành Otis lần này. - Ogon, Billy! Lên! Lên! Giọng Locke to như xé thành, phất tay ra hiệu cho thủ hạ ở một góc tường thành Otis. Doanh đội của bọn hắn đã ở góc của cuộc chiến loạn nơi cửa tây trong gần nửa ngày. Bọn hắn ít nhất đã năm lần phát động tấn công với người Charlie trên thành, nhưng tất cả đều bị chặn đứng, trên đó vẫn cứ là dùng dầu sôi cùng gỗ đá ném xuống không biết mệt mỏi, hứng chịu đau khổ chính là quân lính bên Faustain. Trung đội kỵ binh là vương bài của lãnh chúa Kedozi, cho nên hắn sẽ không để những binh sĩ báu vật của mình hy sinh vô ích tại đây được. Cho dù là một cường giả như kỵ sĩ Will, vẫn được bố trí tấn công ở một vị trí an toàn hơn, cố gắng giảm tỷ lệ chiến tổn của trung đội kỵ binh xuống mức thấp nhất có thể trong đợt công thành liên tiếp này. Locke đã tấn thăng lên kỵ sĩ thực tập sơ cấp, cho nên không hề bị thương dù chỉ là xước một miếng da, những viên đá lăn hay gỗ vụ được ném xuống như thước phim quay chậm trong mắt Locke, hắn chỉ cần gia trì đấu khí là nhẹ nhàng tránh được. Chỉ có tên bay trên bầu trời là Locke cần phải chú ý một chút. Mặc dù nó không đủ sức phá hỏng áo giáp của hắn, nhưng nếu để mũi tên xuyên qua da từ khoảng trống của áo giáp, chắc chắn cũng khiến Locke khốn khổ. Lần công thành chiến nhàm chán này dường như không cần dùng đến chút chiến thuật nào, hoàn toàn là đối chọi sức mạnh. Bất luận là bên Faustain hay Charlie, đều là dùng tính mạng của quân mình đổi lấy tính mạng của quân địch. Dịch: Nguyên Dũng Biên: Khangaca Hết chương 112.