Chương 128: Trận Chiến Cuối Cùng (thượng)

Không ai khác, chính là hoàng tử Kensell, tay cầm thanh trường kiếm sáng loáng sải bước tới. Hầu tước Mammon và Hầu tước Xiya cũng theo sau, đứng hai bên trái phải bên cạnh hoàng tử. - Lão quốc vương thực sự càng già càng dẻo dai! Hoàng tử Kensell không biết là chân thành khen ngợi hay là nhân cơ hội trêu chọc địch thủ. Mặc dù quốc vương Charlie đã ngoài năm mươi tuổi, nhưng vừa rồi hắn vẫn uy phong vũ vũ đập vỡ sọ của một số binh lính Faustain, bá khí tột độ. Quốc vương Charlie lúc này nhìn dáng vẻ phấn chấn của hoàng tử Kensell, cũng đành phải thở dài: - Đúng là hậu sinh khả úy! - Hắn có một nhi tử giỏi giang làm sao! Lão quốc vương nói một câu. Quốc vương Charlie nhắc tới “hắn” ở đây, là ám chỉ quốc vương Faustain. Có vẻ như hai vị vua này đã từng là người quen cũ. - Đầu hàng đi, ta có thể tha mạng cho ngươi! Hoàng tử Kensell rút bội kiếm ra khỏi bao, chỉ thẳng vào mặt quốc vương Charlie nói. - Ha ha ha. Lão quốc vương tựa hồ như nghe thấy điều gì buồn cười lắm bèn bật cười to thành tiếng. - Đừng hòng! Hoàng tử Kensell không quan tâm đến quốc vương Charlie cười to như thế là do thần kinh có vấn đề hay thực sự không hề lo lắng. Hắn sớm đã đoán vị lão giả kia sẽ không đầu hàng, cho nên đã chuyển hướng sang nhìn Hầu tước Philip. Không phải Hầu tước Philip có đặc điểm gì nổi bật, mà hoàng tử Kensell chỉ là đang tò mò mà thôi. Tam trụ của Charlie, bất kể là Hầu tước Clark hay Hầu tước Campbell, đều để lại ấn tượng sâu sắc đối với hoàng tử Kensell, đồng thời gây ra tổn thất không thể xóa nhòa cho quân đội Faustain, giờ đây hắn muốn xem Hầu tước Philip là bộ dạng gì. Nhưng tiếc là hoàng tử Kensell đã phải thất vọng, Hầu tước Philip không có vóc dáng uy nghiêm như dũng tướng, cũng không có phong thái khí độ khiến người khác nhìn một lần là nhớ, hắn chỉ đơn giản là một nam nhân trung niên bình thường. Nếu phải nhận xét thì có lẽ đôi mắt sắc bén lộ ra giữa hai hàng lông mày khiến vị Hầu tước đó trông rất sắc sảo, mà nó hoàn toàn phù hợp với mỹ xưng “Thần Tài” của hắn, cho nên hoàng tử Kensell không ngạc nhiên. - Nếu đã như thế… Hoàng tử Kensell quay người rời đi, bước ra khỏi đại điện vương cung Charlie. Theo sau đó là âm thanh của hoàng tử nhàn nhạt truyền đến. - Tiễn hai vị đại nhân lên đường! “Giết! Giết!” “Giết! Giết!” Vô số binh lính của Faustain lao về phía quốc vương Charlie như mãnh thú vồ mồi, tàn quân tàn dư của Charlie chỉ còn lại mấy chục người cũng cất lên tiếng kêu cuối cùng. Trong số đó, quốc vương Charlie và Hầu tước Philip là quan trọng nhất. Đáng tiếc, sự kháng cự và la hét của bọn hắn không thể tạo thành sóng gió, sau một hồi đao kiếm áo giáp chạm nhau, trên mặt đất chỉ còn lại thi thể chồng chất cùng máu tươi lênh láng. … Trên tầng mây ở đỉnh thành, lúc này đang có bốn vị vẫn đang dõi theo màn giết chóc phía dưới vương cung, sắc mặt mỗi người khẽ động, tâm tình cũng khác nhau. - Kết thúc rồi! Một nam tử mặc giáp Kỵ sĩ trong bốn người lên tiếng trước. - Phải... kết thúc rồi… Lão giả duy nhất có vẻ ngoài giống Ma pháp sư với chiếc mũ trùm đầu trong số bốn người thở dài thườn thượt. Hai người còn lại không nói gì, giống như chỉ là vai phụ, một người trong đó kỳ thực chính là phó quân đoàn trưởng của quân đoàn Hùng Ưng, một trong bốn vị Hầu tước trụ cột của Faustain - Hầu tước Sandrew. Điều thú vị là, bắt đầu với Kỵ sĩ lên tiếng đầu tiên, sau đó là Hầu tước Sandrew và một vị Kỵ sĩ khác ẩn hiện tạo thành một hình tam giác, bao quanh Ma pháp sư ở trung tâm. - Các ngươi không cần phải phấn khích đến vậy. Ta đã hứa sẽ không ra tay là sẽ không vi phạm. Lão giả này chính là vị thủ hộ quan trọng nhất của Charlie, một Ma pháp sư chính thức, đại sư Karida. - Lời thề của Ma pháp sư cũng nặng không kém gì tín ngưỡng mà các Kỵ sĩ các ngươi tuân theo! Đại sư Karida nói. - Tốt nhất là nên như thế! Trong ba Kỵ sĩ ở đó, người đứng đầu tất nhiên là Kỵ sĩ Roma, hiện giờ là người có thực lực mạnh nhất của Faustain. Không giống như Ma pháp sư Karida vẫn phong thanh vân đạm theo dõi trận chiến, Kỵ sĩ Roma và hai người xung quanh hắn căng thẳng hơn nhiều, bọn hắn sợ rằng vị Ma pháp sư này không kìm được mà ném một ma pháp đại hình xuống trấn áp. Thực lực đáng sợ của một Ma pháp sư chính thức, thêm một vài ma pháp nghiêm chỉnh, thương vong của binh lính bình thường có thể tính bằng con số hàng nghìn. Faustain đã chiến thắng, nhưng ba Kỵ sĩ đứng trên tầng mây cao theo dõi không muốn quốc gia và quân đội của bọn hắn phải hứng chịu thêm bất kỳ tổn thất nào không đáng có nữa. Ma pháp sư Karida không nói nhiều liền chậm rãi bay về phía sau vương cung của Charlie, hắn đã thỏa thuận với Kỵ sĩ Roma, sau khi chiến tranh kết thúc có thể đưa học trò cuối cùng của mình an toàn rời đi. Đây là đặc quyền của kẻ mạnh. Trước khi rời đi, Ma pháp sư Karida đã gửi một tin nhắn chứa sức mạnh tâm linh, được truyền đến não của Kỵ sĩ Roma, đôi môi của Kỵ sĩ Roma khẽ cử động, trả lời các câu hỏi trong tin nhắn chứa sức mạnh tâm linh của Ma pháp sư Karida. Sau khi nghe xong, Ma pháp sư Karida sắc mặt như bừng tỉnh, thở dài rồi bay xuống. Nghi vấn của Ma pháp sư Karida rất đơn giản, Hầu tước Clark rõ ràng là Kỵ sĩ chính thức, là ưu tú trong ưu tú, hơn nữa hắn là một thiên tài đã được ghi vào sử sách của đế quốc Omor, tại sao Faustain có thể giết chết một cường giả như vậy. Nói cho cùng, thất bại trong trận huyết chiến ở Gordon Heights mới là nguyên nhân chính khiến Charlie diệt vong. “Hai năm trước các ngươi đã giết gia hỏa Clark, Điện đường Kỵ sĩ không tìm các ngươi hỏi thăm sao?” Đây là nguyên văn thông điệp sức mạnh tâm linh của đại sư Karida. Giống như các Ma pháp sư chính thức sẽ bị ràng buộc bởi tháp Thánh, những người đã đạt đến cấp độ Kỵ sĩ chính thức cũng sẽ được đăng ký trong Điện đường Kỵ sĩ. Mỗi một cường giả đạt tới cấp chính thức đều là tài phú quý hiếm ở thế giới này, bất kỳ tổn thất nào xảy ra cũng sẽ bị hai đại tổ chức chú ý đến. Nếu không có lý do chính đáng, sự trừng phạt đến từ Điện đường Kỵ sĩ nên sớm giáng xuống quốc gia Faustain mới phải. Lệnh cưỡng chế đối với những kẻ tham dự giết chết Hầu tước Clark chí ít cũng là bị giam cầm chung thân. Tuy rằng sự bảo hộ của tháp Thánh không to lớn như đối với Ma pháp sư chính thức, nhưng phúc lợi từ Điện đường Kỵ sĩ cũng không thấp, bằng không tại sao nhiều Kỵ sĩ chính thức lại lựa chọn gia nhập tổ chức này đến vậy. Câu trả lời của Kỵ sĩ Roma đưa ra rất đơn giản. - Thực ra hai năm trước ta đã tấn thăng lên Địa kỵ sĩ. Kỵ sĩ Roma thực ra không phải là đại nhân vật tiếp cận tới sinh vật cấp hai, mà là hai năm trước đã đạt đến Địa kỵ sĩ rồi. Pháp sư Karida không thể không cảm thán, hơn mười năm trước cả hai thật may mắn khi vẫn đang chiến đấu trên cùng một thế giới. Khi đó thân là một Ma pháp sư, hắn còn có chút xem thường cái tên Kỵ sĩ cấp một miễn cưỡng được coi là đồng hương với mình. Địa vị Ma pháp sư so với Kỵ sĩ cao quý hơn nhiều, thực lực cũng mạnh hơn đáng kể. Thật chẳng ngờ hơn mười năm sau, vị Kỵ sĩ mà hắn lúc đầu coi thường này đã bước một bước dài mà hầu hết các Kỵ sĩ cả đời cũng khó mà chạm tới được. Nhớ lại một tuần trước, Kỵ sĩ Roma còn nói hắn chưa chạm ngưỡng khiến Ma pháp sư Karida muốn cười khẩy. Ý nghĩ duy nhất của Kỵ sĩ Roma thực ra là không muốn cứng rắn với Ma pháp sư cấp một như hắn. Tuy hắn là Địa Kỵ sĩ cấp hai, nhưng mới tấn thăng chưa lâu, với năng lực vô hạn khó đoán của Ma pháp sư cùng các loại đạo cụ ma pháp, dù đại sư Karida có là Ma pháp sư cấp một thì Kỵ sĩ cấp hai như hắn cũng chưa chắc đã địch lại được. Đến lúc ấy, thương vong nhiều nhất là những người bình thường bên dưới. Vì Kỵ sĩ Roma đã là Kỵ sĩ cấp hai, nên đã có thể lý giải rõ ràng, Điện đường Kỵ sĩ sẽ không bao giờ vì cái chết của Kỵ sĩ cấp một mà làm khó Kỵ sĩ cấp hai. Dịch: Nguyên Dũng Biên: Khangaca Hết chương 128.