Chương 167: Phòng Ngự Phản Kích

Ma pháp sư Nolan không biết từ lúc nào đã đứng ở bên cạnh Kỵ sĩ Aslan, khuôn mặt hắn nghiêm túc nhìn về phía cát vàng đang nổi lên từng đợt bên ngoài đoàn xe, ánh mắt sắc bén tựa hồ có thể xuyên qua lớp cát bụi mù khắp trời, nhìn xem bên trong rốt cuộc là vật gì. - Một loại sinh vật ma hóa ư? Locke nghi hoặc hỏi, mặc dù không khí xung quanh tràn ngập ma lực nhàn nhạt, có điều cũng chỉ là đại lượng ma lực mà thôi, chất lượng cũng khá bình thường, Locke cảm giác còn không cường liệt bằng con Sói Ánh Trăng dạo đó hắn đụng độ. - Đúng vậy. Chỉ huy Aslan đột nhiên lên tiếng, xung quanh thân hắn có một bức tường không khí, ngăn chặn chất lỏng axit từ trên trời rơi xuống, đồng thời giải phóng đấu khí, đây là một trong những sức mạnh của Kỵ sĩ thực tập cao cấp. Các vết axit vẫn đang từ trên bầu trời rơi xuống theo từng nhịp thổi của của bão cát vàng, nhưng có thể cảm nhận được tần suất thấp hơn nhiều so với trước đó. - Đến rồi! Pháp sư Nolan lấy ma trượng ra, nhìn chằm chằm vào đống cát vàng trước mặt. Lực gió trong không khí dần dần yếu đi, cát trong sa mạc chầm chậm rơi xuống đất do gió lắng xuống. Khi cảnh tượng trước mắt dần dần trở nên rõ ràng, một lượng lớn giáp xác màu vàng đột nhiên xuất hiện ở chung quanh đoàn sứ giả. Đây là lần đầu tiên Locke nhìn thấy loại côn trùng lớn bằng kích thước một cái đầu người, từng đợt âm thanh “soạt, soạt, soạt” vang lên nghe mà nổi cả da gà. Hai chiếc cánh màu xám, bám trên lưng con côn trùng màu vàng, mỏng như cánh ve và tỏa ra thứ ánh sáng yếu ớt. Cái miệng của chúng như cánh hoa xẻ ra, không ngừng thổ nạp cát trên mặt đất, hai bên miệng chảy ra những cục bọt màu vàng. - Đây là cái thứ quái gì vậy? Locke kinh ngạc nhìn hàng trăm con côn trùng màu vàng trước mặt. Ngoại hình và kích thước của những con côn trùng này đã làm mới kiến thức trước đây của Locke. - Cua cát là sinh vật ma hóa đặc biệt trong sa mạc, và chúng chỉ sống ở những nơi có mức độ ma lực cao. Ma pháp sư Nolan giải thích. - Chắc hẳn chúng ta đã tình cờ đi lạc vào hang ổ của chúng. Locke nghe vậy không nói nên lời, lộ trình phía trước đã được tính toán từ trước, Faustain nhiều năm qua liên lạc với Đế quốc Omor vẫn luôn đi theo con đường này, những con Cua cát vô duyên kia đột nhiên xuất hiện ở đây, hoặc là do bọn họ đi nhầm đường, hoặc do bọn Cua cát di chuyển tổ của chúng đến đây. Mà khả năng thứ hai cao hơn khả năng thứ nhất, Ma thú dù sao cũng cần tài nguyên, giống như gia đình Hạt Long sống ở Murphy sâm lâm, chỉ khi có đủ huyết nhục hoặc những tài nguyên khác mới có thể bảo đảm cho gia tộc sinh sôi lớn mạnh. Nhóm Cua cát này chắc hẳn chỉ vừa mới chuyển đến đây không lâu, bằng không, khi sứ giả của Đế quốc Omor đi ngang qua, bọn họ phải nhìn thấy chúng mới đúng. Nhưng có suy nghĩ về những điều đó cũng vô nghĩa, Locke và Aslan phải chỉ huy đám binh lính ngăn chặn cuộc xâm lược của đám sinh vật ma hóa này. Nhóm Cua cát sống ở vùng lân cận dường như không hề tỏ ý hữu hảo với đoàn xe đang tiếp cận nhà của chúng. Hàng trăm con Cua cát như một đội quân tiến lên một cách có trật tự, khiến cho không ai dám nghi ngờ rằng chúng có thể manh động xé nát tất thảy mọi thứ trước mặt bất kỳ lúc nào. - Điểm yếu của chúng là ở phần bụng. Ma pháp sư Nolan nói rồi liền cùng mấy Ma pháp sư khác niệm ma pháp, nguyên tố dao động xung quanh càng thêm hỗn loạn, điều này cũng thêm phần kích thích đám Cua cát công kích nhanh và mạnh hơn. Con Cua cát với tám cái chân và đôi cánh mỏng nhanh chóng tiếp cận đoàn xe, nó tiếp xúc trực tiếp với đội cấm vệ quân ở vòng ngoài cùng.   Lớp khiên kiên cố của cấm vệ quân hoàn toàn bị axit của chúng ăn mòn, giống như quả óc chó bị bóc vỏ, lộ ra phần thịt tươi ngon nhất bên trong, để con Cua cát đưa tám cái chân sắc nhọn thò vào dễ dàng xé nát lớp giáp của các binh sĩ. Ngược lại những ngọn giáo và thanh kiếm sắc bén của các binh lính của đội cấm vệ quân chém vào lưng của Cua cát, chỉ để lại những vết trắng nhờ mà không gây ra thiệt hại đáng kể nào cho nó. Trận chiến vừa mở màn lợi thế đã ngiêng về một bên, trong lúc vội vàng, đội cấm vệ quân bảo vệ ở vòng ngoài không thể ở trạng thái tốt nhất đối kháng lại đợt tấn công của Cua cát, mà lại đây là lần đầu tiên họ đối mặt với một đối thủ như vậy. Nhưng ngay sau đó, đội quân tinh nhuệ nhất từ vương đô Faustain đã thể hiện cho địch nhân thấy sự tinh nhuệ của mình. Các đội trưởng của đội cấm vệ quân do đại nhân Aslan chỉ huy ở trung tâm, giống như những tảng đá đứng bật dậy bất ngờ trong một trận lở đất, họ bám trụ vững chãi trước sự tấn công của đám Cua cát. Mấy vị này đều là Kỵ sĩ thực tập sơ cấp trở lên, trừ thủ lĩnh Aslan là Kỵ sĩ thực tập cao cấp ra, cấp Kỵ sĩ thực tập trung cấp có hai người, những kỵ sĩ này đủ để đối mặt đấu lại với Ma thú trung cao cấp, đối trận với nhóm Cua cát mới chỉ là cấp sinh vật ma hóa, các binh sĩ do lúc đầu mất cảnh giác, nhưng đã rất nhanh chóng điều chỉnh lại tiến độ chiến đấu. Nếu không phải do Cua cát thân hình thấp bé, trên lưng lại có mai cực kỳ cứng rắn, những cường giả cấp đội trưởng này nếu không dồn sức thậm chí có thể sẽ bị đẩy lui. Hầu hết binh sĩ của cấm vệ quân đều là binh nhì, rèn luyện đấu khí không nhiều, nhưng bọn họ với tư cách là cấm vệ có căn bản vững chắc, ai nấy đều cao lớn vạm vỡ, đi theo sau lưng đội trưởng Aslan và nhanh chóng lấy lại được vị thế của mình trên mặt trận phòng ngự.       Nhóm Ám vệ ở vòng trong cũng bắt đầu ra tay, Ám vệ giỏi ám sát và bảo vệ hơn, biết điểm yếu của Cua cát là ở bụng, cho nên những tướng sĩ chuyển hướng công kích vào phần này, bọn họ hành động nhịp nhàng nước chảy mây trôi, từ trong bóng tối bắn ra những mũi tên sắc bén lật đổ đám Cua cát nằm trên mặt đất, sau nhanh như cắt cắm những mũi tên tượng trưng cho cái chết vào bụng chúng. Sau khi bị mũi tên nhọn bắn trúng, từ vết thương chảy ra một dòng nước đặc màu vàng, tám cái chân sau một hồi giãy giụa liên hồi, dần dần mất đi sự sống. Sinh vật ma hóa mặc dù cường đại, nhưng khi đối mặt với quân đội được nhân loại tổ chức và rèn luyện chuyên nghiệp, cũng chỉ có thể ở giai đoạn đầu gây nên một trận hỗn loạn, chỉ cần binh lính đứng vững, hồi sau sẽ trở thành cơn ác mộng đối với nhóm sinh vật ma hóa này. Đó cũng là lý do tại sao chủ nhân của Murphy sâm lâm, Bá chủ Hạt Long lại cúi đầu quy thần trước người Faustain đã chiếm đóng Charlie thành công, bởi vì sống trên nghìn năm như Bá chủ Hạt Long hiểu rất rõ một điều, cho dù Ma thú và sinh vật ma hóa ở Murphy sâm lâm có nhiều như thế nào cũng không thể là đối thủ của đội quân chính quy như của Faustain. Locke nghe theo sự lãnh đạo của Aslan, lao vào chém giết đám Cua cát. Sức mạnh Kỵ sĩ thực tập sơ cấp giúp hắn có thể miễn cưỡng xuyên thủng lớp mai cứng của Cua cát, cùng với sức mạnh của đấu khí không ngừng chảy vào cánh tay, cộng thêm thanh trường kiếm màu vàng sáng sắc bén dị thường, chỉ trong vài phút Locke đã chém nhanh diệt gọn được 3 con Cua cát. Các Ma pháp sư bên cạnh đã ngừng niệm chú, thay vào đó từng hồi Hỏa Cầu, Băng Trùy và Thiểm Điện... cứ thế ném thẳng vào đám Cua cát. Sức mạnh của ma pháp mạnh hơn rất nhiều so với đấu khí ít ỏi của các Kỵ sĩ. Mỗi một hồi ma pháp, đều tạo thành một cơn bão máu trong đàn sinh vật ma hóa kia. Từng cái hố sâu sau khi ma pháp rơi trúng địch đập vào mặt đất được hình thành, chỉ còn lại một số tứ chi và nội tạng bị vỡ vụn nằm rải rác xung quanh, ngay cả tới Locke cũng phải mím môi khó chịu khi nhìn cảnh tượng này. Ma pháp sư Nolan lại tiếp tục chuẩn bị một quả cầu màu xanh lam, quả cầu này đã dừng ở trước mặt Ma pháp sư Nolan rất lâu, hắn ta cẩn thận tỉ mỉ nhìn chằm chằm vào đám Cua cát, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó. Sau khi trải qua sự kiên trì và phản công dữ dội của đội cấm vệ quân vòng ngoài cùng, cho đến sự hung hãn của đội Ám vệ hay uy lực khó lường của ma pháp, đều đánh cho đám Cua cát tan tác, trở tay không kịp. Ma thú đều có trí tuệ, mặc dù Cua cát chỉ là sinh vật ma hóa, nhưng ma lực không chỉ ban cho chúng thân thể cường tráng, còn cho chúng đầu óc linh hoạt. Cho nên không phải tất cả các sinh vật ma hóa khi đối đầu với địch nhân đều chọn cách biết chết vẫn đâm đầu, chúng vẫn rất cơ trí. Ngay lúc phía đoán sứ giả Faustain đang chuẩn bị đợt tấn công tiếp, bỗng từ phía sau đám Cua cát truyền đến một hồi “soạt soạt” nghe rất có nhịp, đây tựa hồ là mệnh lệnh của chúng, đám Cua cát chấn động một cái, sau đó hỗ trợ lẫn nhau bắt đầu chuẩn bị rút lui. Ánh mắt của Nolan kiên định, tựa hồ đã tìm được phương hướng công kích, nhanh nhẹn vung một chưởng, quả cầu màu lam nhạt lướt ở giữa không trung, sau đó đột nhiên vọt tới chỗ vừa mới phát ra âm thanh trong đám Cua cát.  “Đùng!” Một màn sương mù màu lam nhạt xuất hiện, nhiệt độ xung quanh theo đó giảm xuống một chút, tiếng kêu thảm thiết của đám Cua cát phát ra chói tai, dần dần biến thành tiếng rít, cuối cùng biến mất.    Locke là một trong những người chú ý đến Ma pháp sư Nolan, hắn vẫn luôn muốn biết tại sao Ma pháp học đồ cao cấp lại mạnh hơn Kỵ sĩ. Sau khi làn sương mù màu lam nhạt tan đi, những “bức tượng” sống động như thật xuất hiện ngay phía sau đám Cua cát. Gần mười con Cua cát đã bị đóng băng thành các tác phẩm điêu khắc băng trong đòn tấn công này, trong đó có một con Cua cát có kích thước gấp đôi những con khác vô cùng nổi bật. Trong tác phẩm điêu khắc bằng băng trong suốt, con Cua cát lớn có mai màu xanh lá cây này đã hoàn toàn bất động, đôi mắt mở nhưng đen ngóm, rõ ràng là đã chết. Locke còn chưa kịp phản ứng, chỉ huy dày dặn kinh nghiệm nhất là Aslan lập tức rút trường kiếm ra, hô to: - Xông lên! Vô số binh lính của cấm vệ quân cùng đội Ám vệ lao vào tấn công đám Cua cát. Đàn Cua cát không còn có trật tự như trước, mất đi thủ lĩnh lại bị binh lính bao vây xẻ thịt, cứ 2-3 binh sĩ xử lý một con Cua cát, nhanh chóng bẻ gãy chúng thành nhiều mảnh. Có điều số lượng binh lính có hạn, chỉ có khoảng hơn hai trăm binh lính, cũng chỉ đủ giết hơn 100 con Cua cát, số còn lại toàn bộ chạy trốn, chỉ một lát sau liền biến mất không tăm tích, tám chân chạy quả nhiên nhanh hơn hai chân. Một cơn gió cát vàng thổi qua, giờ đây đã không còn gì trên mặt đất ngoại trừ những tàn chi vương vãi và vỏ xác mai cua trơ trọi. Cuộc tấn công đến bất ngờ và đi cũng nhanh chóng.    Dịch: Nguyên Dũng Biên: Khangaca Hết chương 167.