Chương 29: Một hạ mười (1)

Chương 29: Một hạ mười (1) Người đàn ông không thuận theo, hắn kéo đối phương không tha, nhưng đối phương không cho hắn thêm bất cứ cơ hội nào. Thấy đối phương dây dưa không dứt, Lục Vân do dự không biết có nên tiến tới không. 【Ting, ngươi có nhiệm vụ người mới, hãy tới trung tâm nhiệm vụ trong group chat để kiểm tra rõ tình hình nhiệm vụ.】 Hệ thống xuất hiện khiến Lục Vân ngơ ngác. Tại sao cái nhắc nhở này của hệ thống lại xuất hiện bằng âm thanh ở trong đầu mà không phải là tin nhắn nhắc nhở hiển thị trên điện thoại? “Đờ mờ… Chuyện gì vậy?” Lục Vân nhanh chóng lấy điện thoại ra vào group chat kiểm tra trung tâm nhiệm vụ. 【Rắc rối của thiên kim: Giúp thiên kim nhà giàu “Mộ Dung Diệp” giải quyết rắc rối trước mặt và lấy được sự tin tưởng của đối phương.】 【Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: 1000 điểm tích lũy.】 “Mộ Dung Diệp? Tên người phụ nữ đó là Mộ Dung Diệp à?? Âm báo nhắc nhở của group chat nghe cứ như là phát ra từ điện thoại di động. Nhưng Lục Vân có thể chắc chắn âm thanh này không phát ra từ điện thoại di động. Hắn không hiểu đây là nguyên lý gì! Hơn nữa người ngoài đời thực cũng có thể kích hoạt nhiệm vụ group chat sao? Lục Vân không có thời gian suy nghĩ quá nhiều, do dự chưa tới ba giây, hắn đi tới chỗ người phụ nữ kia. Vốn dĩ hắn cũng định tiến tới bắt chuyện, nhiệm vụ này xuất hiện chẳng qua là để khiến lý do của hắn nghe chu toàn hơn thôi. Lúc này bên ngoài khách sạn, người phụ nữ và gã đàn ông kia vẫn đang lôi kéo nhau. Khi kéo gần khoảng cách với hai người, Lục Vân đã nghe thấy cuộc đối thoại giữa họ. “Tiểu Điệp, ngươi đừng giận nữa, về với ta đi. Tệ nhất thì ta không đụng vào ngươi là được, mọi người đang chơi rất vui vẻ, ngươi làm thế sẽ khiến ta mất mặt…” “Cút!” Giọng người phụ nữ đó lạnh như băng, không chừa cho gã đàn ông kia chút mặt mũi nào. “Tiểu Điệp!!” Người đàn ông đó cũng rất tức giận. Mặt người phụ nữ kia toát lên vẻ giận dữ nhưng giọng vẫn cứ lạnh như băng: “Ta bảo ngươi cút, ngươi không nghe à??” “Mộ Dung Điệp, ngươi…” Nghe thấy gã đàn ông kia gọi tên người phụ nữ, Lục Vân đã xác định được mục tiêu nhiệm vụ của mình. Đứng từ xa, hắn mở miệng nói! “Ta nói này người anh em, phụ nữ không theo đuổi kiểu thế được đâu. Lần này có mâu thuẫn nên cãi nhau thì để lần sau hẹn không phải tốt hơn à?” “Ngươi là đứa nào? Chuyện của ông đây đến lân ngươi xía vào hả?” “Thằng oắt con, ai bảo ngươi xía vào việc của người khác ở đây??” Thấy một thằng oắt con vắt mũi chưa sạch khẩu âm vùng khác không biết chui ra từ đâu xen vào việc của người khác, gã đàn ông đang cầu xin người phụ nữ kia lập tức đổi nét mặt, trợn trừng mắt nhìn Lục Vân không chút khách khí tức giận nói. Mấy tên chân chó đi theo gã đàn ông đó nhanh chóng xông tới cản đường lui của Lục Vân trong chớp mắt khi thấy gã đàn ông nói xong. “Đây là… Có ý gì?” Lục Vân híp mắt, ánh mắt trở nên lạnh như băng. Vừa rồi đúng là hắn có xen vào việc của người khác thật, nhưng không ngờ vừa lên tiếng mấy tên này đã chuẩn bị động thủ với hắn? Đây là lần đầu tiên hắn gặp người thích công kích như vậy. Chẳng trách Mộ Dung Điệp có thể kích hoạt nhiệm vụ group chat! Hóa ra là group chat thấy cuộc sống của hắn quá an nhàn ẩn dật nên muốn tăng thêm độ khó cho hắn? “Ta khuyên các ngươi đừng quá ngông cuồng, nếu không….” “Không thì thế nào? Ngươi dám uy hiếp ông đây sao?” Gã đàn ông khinh thường ngắt lời: “Thằng oắt con, ông nói cho ngươi biết, tốt nhất ngươi cút sang một bên cho ông đi. Không thì để ông cho ngươi biết tại sao Hoa Nhi lại có màu đỏ.” Trong thời đại pháp trị này và ngay giữa một thành phố lớn như Thượng Hải, gã đàn ông này lại có thể buông lời độc ác như thế giữa con phố, chứng tỏ lai lịch của gã không hề đơn giản. Cùng lúc đó Lục Vân cũng thấy sắc mặt gã đàn ông này hơi đỏ, rõ ràng hắn đang đắc ý vì rượu. Nhưng nhiệm vụ này tận 1000 điểm tích lũy. 1000 điểm tích lũy có thể đổi được một nửa quán bar năm sao. Tính thành tiết là bốn đến năm trăm triệu. Nếu đổi thành cổ phần của công ty cao cấp thì còn nhiều hơn. Dưới tình huống ấy sao Lục Vân có thể lùi bước? “Ngươi không cần khoe tài với hắn, chuyện này không liên quan đến ngươi, ngươi mau đi đi.” Ngay khi Lục Vân chuẩn bị làm một trận lớn, có vẻ như Mộ Dung Diệp đã nhìn thấu ý đồ của hắn, cô vội vàng mở miệng cản hắn. Cô biết lai lịch của gã đàn ông mình dây vào kia, đừng nói là Lục Vân chỉ có một thân một mình, một vài thế lực lớn ở Thượng Hải cũng không phải đối thủ của thế lực sau lưng gã đàn ông đó. Vậy nên để tránh Lục Vân rước họa vào thân, cô phải lên tiếng nhắc nhở. “Thằng oắt con, nghe thấy gì chưa? Chuyện này không liên quan đến ngươi, mau cút cho ông.”