Chương 177: Khiêu chiến sinh mệnh cực hạn
[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)
02:53 - 21/02/2024
Vào lúc Nhâm Hòa tiến vào khúc cua kẹp tóc thì cũng có nghĩa là hành trình nguy hiểm cũng chính thức bắt đầu, khúc cua dày đặc như vậy có thể coi là cấm địa của thể thao mạo hiểm, ít nhất cho tới nay chỉ có một người là Nhâm Hòa có gan đi khiêu chiến.
Không ngừng tăng tốc, sau đó trước khi vào khúc cua nhanh chóng giảm tốc độ, bản thân Nhâm Hòa có lẽ không có cảm giác gì bởi vì hắn đích thân trải nghiệm.
Nhưng mà Lưu Nhị Bảo thì đang cảm thấy may mắn chính mình đã quyết định thuê máy bay trực thăng!
Trong tầm nhìn của hắn, Nhâm Hòa giống như là dòng nước chảy siết vậy, gào thét khi vượt qua những khúc cong, trên hết cái này còn đem lại cảm giác vui sướng chấn động nhân tâm. Bản thân hắn là người làm nghệ thuật nên hiểu rất rõ một đạo lý, mặc kệ là chuyện gì nếu như làm được tới cực hạn đều có khả năng sinh ra một loại mỹ cảm độc đáo, loại mỹ cảm này chính là sự khen thưởng của tạo hóa đối với nhân loại, đó chính là chứng minh khi đạt tới cực hạn.
Mà trong quá trình khiêu chiến lần này của Nhâm Hòa, cái loại mỹ cảm độc đáo gọi là lưu sướng.
Đúng vậy, Lưu Nhị Bảo bởi vì tính chất công việc nên gặp qua rất nhiều cuộc đua ô tô, cũng coi như là người từng trải, nhưng mặc kệ hắn chứng kiến ô tô đi nhanh như thế nào, đi thuần thục ra sao thì khi vào khúc cua, hắn đều đột nhiên sinh ra một loại cảm giác, giống như là bị ngắt quãng vậy, không hề liền mạch với thao tác trước đó.
Bởi vì bọn họ phải giảm tốc độ, phải phanh lại, sau khi vượt qua khúc cua còn phải nhấn mạnh chân ga.
Chỉ là Nhâm Hòa không giống như vậy, mặc kệ là giảm tốc độ hay là tăng tốc sau khi vượt qua khúc cua, hết thảy đều rất tự nhiên, phảng phất như là thuận lý thành chương vậy.
Lưu sướng, đây chính là đánh giá của Lưu Nhị Bảo!
Một đường đi tới chân núi, Nhâm Hòa mỗi động tác đều hết sức chăm chú, không chút nào cẩu thả.
Độ tinh chuẩn khi giảm tốc độ, lực hướng tâm cùng với lực ly tâm triệt tiêu một cách hoàn mỹ khi vào cua, sau khi vượt qua khúc cua thì chợt tăng tốc, mỗi động tác hắn đều yêu cầu cần phải đạt tới mức hoàn mỹ, không những vậy, hắn còn yêu cầu chính mình cần phải nhanh hơn, nhanh hơn nữa!
Bởi vì Nhâm Hòa đã tính toán, nếu không thể đột phá tốc độ 68 km/h khi vào cua thì hắn vô cùng có khả năng kém một chút mới hoàn thành được nhiệm vụ!
Chỉ một chút xíu mà thôi, đây là không cam lòng cỡ nào cơ chứ!
Mọi người đều nói ta cùng với thành công chỉ kém một chút xíu, ta chỉ thiếu một chút là có thể thành công, một chút xíu là có thể làm được.
Chỉ là thiếu một chút xíu cũng không thể làm được, kém một chút xíu cũng là không có hoàn thành!
Thế giới này chính là tàn khốc như vậy, mọi người sẽ không bao giờ luôn đồng tình với kẻ thất bại, mà việc Nhâm Hòa cần phải làm chính là cố gắng nhanh hơn một chút!
Ngay tại đỉnh khúc cua, An Tứ cùng với Lưu Nhị Bảo động dung, hai người bọn họ, một cái từng là tay đua chuyên nghiệp, một cái một bậc thầy trong cách quan sát, cho nên sự cảm thụ của bọn họ đối với tốc độ đều cực kỳ mẫn cảm.
Bọn họ có thể cảm nhận được Nhâm Hòa dưới tình huống như vậy thế mà lại nhanh hơn một chút!
Trên đồng hồ điện tử gắn ở xe đạp Nhâm Hòa lúc này đã hiển thị 69 km/h.
Còn chưa đủ!
Khúc cua tiếp theo, 70 km/h.
Mồ hôi tuôn ra của Nhâm Hòa đã bị sức gió gào thét cuốn về phía sau, trong lòng Nhâm Hòa lúc này, âm thanh của Faded đang dần được phóng đại, phóng đại, phóng đại, mà đôi mắt của hắn đang nhìn chằm chằm khúc cua kia, chính là nhìn chằm chằm như vậy, chăm chút nhìn, chăm chút nhìn.
Thẳng tới khi thế giới bắt đầu trở nên trong vắt, thẳng tới khi đêm tối bắt đầu sáng lên, thẳng tới khi tâm tình chìm vào đày biển giữa nhịp thở yên tĩnh, sau đó, máu của hắn bắt đầu thiêu đốt.
Sôi trào!
Một giây kia phảng phất sinh mệnh bắt đầu mạnh mẽ nổ tung, không ai có thể ngăn cản, mà Nhâm Hòa cảm giác chính mình sắp lệ nóng doanh tròng.
Đây chính là lần đầu tiên hắn gặp được cực hạn của sinh mệnh, Nhâm Hòa ở trong thời gian giới hạn, chậm rãi nghiêng người về phía mặt đường, ngay tại lúc cả người hắn sắp dán vào mặt đất thì cũng là lúc âm thanh bén nhọn của lốp xe cọ xát với đường quốc lộ đâm thủng nội tâm của mọi người.
An Tứ cũng không biết từ lúc nào chính mình đã lệ nóng doanh tròng, hắn vừa khóc nức nở vừa giơ lên bộ đàm nói: “Ông đây hiện tại thực sự sùng bái cái tên không muốn sống này!”
Không có điên cuồng gầm thét, không có hoan hô, hóa ra cảm xúc ở thời điểm cực đoan nhất vẫn là bình tĩnh, mà dưới sự bình tĩnh đó chính là tâm tình như sóng gió mãnh liệt không có chỗ phóng thích, không phải kích động, mà là cảm động không tên ở chỗ sâu sinh mệnh.
Đó chính là nộ phóng sinh mệnh tới cực hạn, đó chính là thanh xuân không kiêng nể gì.
Lưu Nhị Bảo trầm mặc một lúc lâu rồi bình tĩnh nói về phía bộ đàm: “Mẹ nó ta thế mà có thể cảm nhận được ý nghĩa sinh mệnh từ một cái học sinh trung học 16 tuổi, ông đây thực sự sắp hỏng mất, hiện tại có chút hoài nghi nhân sinh.”
Khúc cua kẹp tóc cuối cùng kết thúc, tuy rằng khoảng cách tới điểm kết thúc vẫn còn khá xa, nhưng những khúc cua còn lại sẽ có thể làm khó Nhâm Hòa sao? Không thể, đây chính là ý tưởng chân thật của mọi người.
Lưu Nhị Bảo bắt đầu chỉ huy mọi người trên núi thu lại thiết bị, nếu như Nhâm Hòa không thể hoàn thành thì thiết bị nhất định phải để lại nơi đó, bởi vì còn phải làm lại một lần, nhưng mà hiện tại Lưu Nhị Bảo đã chắc chắn, khiêu chiến lần này chỉ cần một lần.
Mọi người bắt đầu tập hợp về phía chân núi, Nhâm Hòa lúc này đã thuận lợi về tới đích, thời điểm tới đích bên người còn truyền tới hoan hô rầm rộ của mọi người, bọn họ cơ hồ có thể cảm thụ được sự xúc động thông qua bộ đàm.
Đoàn xe cuối cùng cũng đã tập hợp xong dưới chân núi, sau đó An Tứ lái xe bán tải của Nhâm Hòa, mọi người hướng về địa phận nhà họ Trương ở nội thành đi tới, bọn họ muốn ăn món cay nhất ở Hồ Nam, muốn uống rượu mạnh nhất, bọn họ muốn chúc mừng!
Còn về việc biên tập video, chờ ngày mai nói tiếp!
Thời điểm Nhâm Hòa ở trên xe thì nghe được âm thanh khen thưởng của Hệ Thống Thiên Phạt: “Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, cấp bậc đánh giá hoàn mỹ, có thể lựa chọn phương hướng khen thưởng.”
“Kỹ xảo chế tác nhạc điện tử!” Thời điểm lựa chọn, Nhâm Hòa không hề có chút do dự gì, đây chính là suy nghĩ của hắn sau khi vượt qua khúc cua kẹp tóc cuối cùng, thật sự toàn bộ quá trình khiêu chiến âm thanh Faded vẫn luôn quanh quẩn trong đầu hắn, hắn quyết định chính mình phải tạo ra ca khúc làm bạn với hắn trong quá trình khiêu chiến cực hạn đầu tiên này, nếu người khác làm thì hắn có chút không yên tâm, hơn nữa hai ngày này đoán chừng đoàn đội Lưu Nhị Bảo sẽ trực tiếp ở lại địa phận nhà họ Trương bắt đầu biên tập và hậu kỳ video, mà Nhâm Hòa cũng muốn tranh thủ thời gian này làm ra Faded, để cho An Tứ cùng với đoàn đội của Lưu Nhị Bảo nghe qua một chút, tin tưởng bọn họ sau khi nghe được sẽ tạo ra một video khác biệt.
“Lựa chọn phương hướng khen thưởng chế tác nhạc điện tử, bởi vì ký chủ có kỹ xảo nhạc cụ cấp đại sư, cho nên phương hướng khen thưởng nhạc cụ sẽ cố định ở cấp bậc đại sư, khen thưởng: Kỹ xảo chế tác nhạc điện tử cấp đại sư.”
Mẹ nó, một bước đại sư, cái này thực sự quá là có ý tứ, kỹ xảo chế tác nhạc điện tử ngay lập tức tràn vào trong đầu hắn, giờ khắc này hắn quả thực có thể tin tưởng chính mình sẽ làm ra được bản gốc Faded trong kiếp trước, thậm chí còn siêu việt nó!
Buổi tối, một đống người ở trong một nhà hàng hô to gọi nhỏ, một đám đều bị những món ăn siêu cay của Hồ Nam chinh phục, kết quả là luôn miệng hô to đã nghiền!
Rượu uống từng ly từng ly một, cho tới khi mọi người đều say bất tỉnh nhân sự.
Bữa cơm này là do An Tứ bỏ tiền túi mời mọi người, rượu đủ thịt no. Đoàn đội Lưu Nhị Bảo đêm qua đã chạy tới nơi, nếu như người khác muốn trong vòng một ngày tháo dỡ những thiết bị đó một cách hoàn mỹ thì cơ bản không có khả năng.
Nhưng bọn họ không quan tâm, dù 24 giờ không ngủ cũng phải quyết làm cho xong.
Mọi người đều cực kỳ phấn khởi, nhưng cũng thực sự mỏi mệt, cho nên An Tứ đều cực kỳ cảm động.
Lưu Nhị Bảo không có say, Nhâm Hòa không có say, An Tứ cũng không có say, ba người sau khi dàn xếp xong xuôi cho tất cả mọi người thì cùng nhau ngồi lại hút thuốc, kiếp trước Nhâm Hòa là người nghiện thuốc nhưng kiếp này đây vẫn là lần đầu tiên, quả thực đã nghiền!
Ba người nhìn nhau cười cười, thật giống như mọi người đã từng quen biết nhiều năm vậy, sự việc hôm nay đối với bọn họ mỗi người đều cực kỳ trân quý…..