Chương 4: Luyện Khí tầng sáu

Bất luận là tu luyện công pháp hay là pháp thuật thì độ thuần thục sẽ càng ngày càng cao, nói cách khác, Lý Dương càng chăm chỉ thì ích lợi càng lớn, quan trọng nhất chính là, hắn có thể nhìn thấy tiến độ thì sẽ càng có động lực. Lúc ở Lam Tinh, dù là đọc sách, chơi game hay là công việc, Lý Dương đều bỏ ra rất nhiều thời gian cùng tinh lực nhưng chưa hẳn có thể được kết quả tương ứng. Thời gian dài đương nhiên hắn sẽ không có động lực gì, cứ sống qua ngày thôi. "Lúc ở Lam Tinh nếu có Ngộ Đạo bia, một mục tiêu nhỏ tất sẽ không thành vấn đề." Lý Dương cảm thán. Tiếng "Ục ục" vang lên, cảm giác đói bụng truyền đến. Hắn lấy một túi gạo trắng nặng trĩu từ túi trữ vật, mở ra, rất nhiều hạt gạo kim sắc đập vào mi mắt, một cỗ mùi gạo nồng đậm bay vào trong mũi. Lý Dương lấy một cái bình gốm ra, vóc một nắm linh mễ cho vào bình, đổ nước vào vo gạo rồi lại thêm nước. Tay phải hắn nâng bình gốm, lòng bàn tay hiện ra một đoàn hỏa diễm màu đỏ bao lấy bình. Cũng không lâu lắm, một bình cơm Linh mễ đã được nấu xong. "Đáng tiếc trong ví tiền rỗng tuếch, nếu không đã thử làm một cái nồi nấu cơm rồi." Lý Dương tự nhủ rồi đặt bình gốm dưới đất, lấy ra một cái thìa bắt đầu ăn. Hạt cơm no đủ, vô cùng dẻo dai, miệng đầy lưu hương. Cũng không lâu lắm, hắn đã ăn hết một bình cơm linh mễ, phần bụng dâng lên một cỗ khí nóng, luồng linh khí yếu ớt đang tán loạn. Lý Dương vội vàng khoanh chân ngồi xuống, vận công luyện hóa cỗ linh khí này Nửa khắc đồng hồ sau, Lý Dương thu công, ánh mắt nhìn về phía hư ảnh Ngộ Đạo bia, tin tức trên đó đã có chút thay đổi. Công pháp: Huyền Hỏa Quyết tầng thứ năm (95/100). "Xem ra vẫn còn cách một bước nữa mới đến Luyện Khí tầng sáu." Mặt Lý Dương lộ vẻ vui mừng. Hắn thu hồi bình gốm rồi lại lấy ra một cái bình sư màu xanh, gỡ ra miệng bình, đổ ra một viên hình bầu dục màu xanh dược hoàn, tản mát ra một trận hương thơm. "Chỉ còn một viên Luyện Khí đan, hẳn là đủ để ta vào Luyện Khí tầng sáu rồi." Lý Dương tự nhủ, sau đó bỏ viên Luyện Khí đan này vào miệng. Đan dược vào miệng liền tan ngay, hắn vội vàng vận công luyện hóa dược lực. Sau nửa canh giờ, Lý Dương thu công, há mồm phun ra một ngụm trọc khí, ánh mắt rơi vào trên hư ảnh Ngộ Đạo bia. Tu vi: Luyện Khí tầng sáu. Công pháp: Huyền Hỏa Quyết tầng thứ sáu (5/100). "Rốt cục cũng đã đến Luyện Khí sáu tầng rồi." Lý Dương rất kích động, loại cảm giác chỉ cần cố gắng sẽ có thành quả thế này quá sung sướng. Lý Dương cố gắng bình phục tâm tình để vận công tu luyện. Cũng không lâu lắm, Lý Dương nhắm hai mắt lại, ngoài thân chậm rãi hiện ra một mảnh hào quang màu đỏ. Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, mới sáng sớm Lý Dương đã đến Thiên Pháp Phong, trước cửa Thiên Pháp điện có không ít tu sĩ Luyện Khí ra vào. "Lý sư đệ, ngươi vào Luyện Khí tầng sáu rồi à, chúc mừng nha!" Trần Thần nhìn thấy Lý Dương liền mở miệng chúc mừng, mặt mũi đầy hâm mộ. Trần Thần mười tám tuổi là Luyện Khí tầng bốn nhưng Lý Dương mới mười sáu tuổi đã là Luyện Khí tầng sáu cho nên trong lòng Trần Thần cảm thấy rất khó chịu. Tài nguyên phụ mẫu hắn kiếm được phần lớn đã cho hai người ca ca, Trần Thần chỉ có được một phần rất nhỏ nên tốc độ tu luyện căn bản kém Lý Dương. Người gặp việc vui tinh thần thoải mái, Lý Dương mỉm cười: "Trần sư huynh, sớm vậy mà ngươi đã tới tu luyện pháp thuật rồi sao!" "Ta đã tu luyện Cự Thạch thuật tu luyện đến đại thành, hi vọng sớm ngày tu luyện tới đại viên mãn, đương nhiên phải cố gắng nhiều hơn rồi." Trần Thần nói đến đây thì mặt mũi tràn đầy tự hào. Hắn đã tu luyện ba môn pháp thuật cấp một tới đại viên mãn, nếu Cự Thạch thuật tu luyện tới đại viên mãn nữa chính là quá tốt rồi. Trần Thần cảm thấy mình rất có thiên phú ở phương diện thuật pháp, rất nhiều người đồng lứa chỉ tu luyện được hai môn pháp thuật cấp một đến đại viên mãn thôi. "Vậy chúc mừng Trần sư huynh." Lý Dương khẽ cười nói. "Ngươi đang chờ người à?" Trần Thần thuận miệng hỏi. Lý Dương nhẹ gật đầu: “Ta đang chờ Chu sư tỷ, nàng vẫn chưa tới, ngươi đi luyện tập pháp thuật trước đi!" "Nhìn không ra nha! Tiểu tử ngươi giấu kỹ thật đấy." Trần Thần ý vị thâm trường nói. Hắn cho rằng Lý Dương đang theo đuổi một vị sư tỷ nào đó, chứ nếu không sao phải chờ trước cửa Thiên Pháp điện sớm vậy. "Hôm nào có cơ hội thì nhớ giới thiệu cho ta làm quen với nhé, nói không chừng ta có thể giúp ngươi bày mưu tính kế đấy. Thôi đi trước đây." Trần Thần nói xong lời này liền nhanh chân đi vào Thiên Pháp điện. Khoảng một chén trà sau, Chu Ngọc Đình đã đến. "Lý sư đệ, ngươi vào Luyện Khí tầng sáu rồi à! Không tệ." Trong đôi mắt đẹp của Chu Ngọc Đình hiện lên vẻ kinh ngạc, mặt cũng đầy vui mừng. Nếu vậy thì uy lực pháp thuật Lý Dương phóng ra sẽ càng lớn, có thể làm bồi luyện tốt hơn. "Vẫn kém xa Chu sư tỷ!" Lý Dương khiêm tốn nói. Chu Ngọc Đình nhẹ gật đầu, nhanh chân đi vào Thiên Pháp điện. Một thanh niên áo xanh bước nhanh đến trước mặt Chu Ngọc Đình giao ngọc bài cho nàng, Chu Ngọc Đình nhận ngọc bài rồi đi thẳng đến hành lang đá xanh bên trái, Lý Dương cũng đi theo. "Ủa gì thế! Sao hắn còn đi theo Chu sư tỷ? Chẳng lẽ Chu sư tỷ thật sự xem hắn làm bồi luyện à?" "Ta nghĩ chắc là vậy, không thấy vị sư huynh này đã vào Luyện Khí tầng sáu rồi sao?" "Có thể làm bồi luyện cho Chu sư tỷ, vị sư huynh này thực lực không kém đâu!" Chu Ngọc Đình cùng Lý Dương lại không quan tâm mà tăng nhanh bộ pháp. Chu Ngọc Đình mở cửa thạch thất số chín rồi đi vào, Lý Dương cũng vào theo, đại môn đóng lại. "Nếu ngươi đã vào Luyện Khí tầng sáu thì ta sẽ không lưu thủ, vẫn là câu nói kia, ngươi có thể sử dụng pháp khí phòng ngự, có thể thi triển pháp thuật công kích ta." Chu Ngọc Đình vừa nói vừa đi đến nơi xa, kéo dài khoảng cách với Lý Dương. "Được, mời Chu sư tỷ chỉ giáo." Lý Dương dứt lời, một màn nước màu lam dày đặc bao lại toàn thân. Quanh thân Chu Ngọc Đình lại có thêm một màn sáng đỏ, hai tay vừa giương, một tảng đá vàng cùng một hỏa cầu to lớn bay thẳng đến Lý Dương. Thân hình Lý Dương thoắt một cái, tránh khỏi tảng đá vàng cùng hỏa cầu to lớn. Hắn đã từng làm bạn luyện tập game ở Lam Tinh cho nên biết suy nghĩ của những người bỏ tiền tìm người luyện tập. Nhìn vào năm trăm khối linh thạch, phải đến mức nào để Chu Ngọc Đình thoải mái thì cứ làm thế đó. Khóe miệng Chu Ngọc Đình hơi giương lên, cứ đối chiến pháp thuật rất không có ý nghĩa cho nên Lý Dương thi triển Ngự Phong Thuật tránh né pháp thuật, giống như là thực chiến. Hai tay của nàng giương lên, hai hỏa cầu to lớn bắn đến Lý Dương. Thân hình Lý Dương thoắt một cái đã xuất hiện ngoài vài chục trượng, tránh khỏi hai hỏa cầu. Hai hỏa cầu đập vào mặt đất, lập tức vỡ ra, hóa thành một mảnh hỏa diễm màu đỏ, mà mặt đất vẫn hoàn hảo không chút tổn hại. Chu Ngọc Đình lẩm bẩm, lòng bàn tay từ từ sáng lên một luồng thanh quang, tay phải giương lên, một đạo lưỡi gió dài khoảng hai thước bắn thẳng đến chỗ Lý Dương. Lý Dương không tránh nữa mà mặc cho lưỡi gió đánh vào màn nước, tạo ra một đám gợn sóng, lưỡi gió cũng biến mất. Chu Ngọc Đình rất là hài lòng, không cần nàng nhiều lời, Lý Dương đã biết nên làm thế nào. Chú ngữ lại vang lên, tay phải của Chu Ngọc Đình sáng lên một đạo thanh quang. Lý Dương nâng tay phải, hỏa cầu to lớn bắn về phía Chu Ngọc Đình. Thân hình Chu Ngọc Đình thoắt một cái đã xuất hiện vài chục trượng bên ngoài, hỏa cầu lại đập vào mặt đất. Cứ như vậy, Chu Ngọc Đình cùng Lý Dương không ngừng chuyển đổi vị trí, ngươi công ta thủ, ngươi thủ ta công.